Một góc phiên chợ Cốc Pài,huyện Xín Mần, tỉnh Hà Giang
Đường lên Cốc Pài nếu đi từ tỉnh Hà Giang, qua thị trấn Yên Bình rồi rẽ vào con đường dốc đứng có
hàng trăm khúc cua tay áo với vách núi dựng đứng và một bên là vực sâu thăm thẳm, lởm chởm những
khối đá tai mèo sắc nhọn. Chính những đoạn dốc hiểm trở như vậy khiến 62km từ ngã ba Yên Bình
lên Cốc Pài trở thành nỗi ám ảnh với cánh lái xe mỗi khi "bò" qua đây. Còn với những người yêu xê
dịch, xe máy là phương tiện khá dễ cho mọi cung đường, nhưng cũng cần khoảng thời gian chừng hơn 3
giờ mới tới nơi. Có thể nói đây là cung đường khó đi nhất của tỉnh Hà Giang và cả vùng Tây
Bắc.
Cốc Pài nằm trên cao, càng leo lên cao khí trời càng ôn hòa, mát mẻ. Chắn ngay con đường độc đạo nối từ Bắc Hà - Lào Cai, Cốc Pài được mệnh danh là Sa Pa của Hà Giang bởi khí hậu mát dịu quanh năm mây phủ. Con đường xuyên thị trấn nhỏ xíu dường như lúc nào cũng lẫn vào mây khiến cho thị trấn càng trở nên tĩnh lặng, hiền hòa. Những ngã rẽ nhỏ trên phố thị chỉ qua vài ba ngôi nhà xây là đã thấy bản làng lấp ló với nhà đất trình tường, ngói ống. Lẫn trong bạc màu sương núi là những ngôi nhà của người Mông, người Nùng, La Chí, Cao Lan, những thửa ruộng bậc thang thấp thoáng bóng váy xòe.
Thị trấn Cốc Pài cũng có những ngày nhộn nhịp khi mỗi tuần chợ họp một phiên vào chủ nhật. Chợ bán nông sản, gia súc, gia cầm và hàng tiêu dùng, thổ cẩm thủ công. Những vạt váy đầy màu sắc của người Mông Hoa, màu xanh trầm, màu chàm của người Dao, Nùng, màu đen của người Tày, Cao Lan, những dải vải hoa sặc sỡ của người La Chí… như những cánh bướm rực rỡ tô điểm cho thị trấn mỗi khi chợ vào phiên. Chợ Cốc Pài cũng như những phiên chợ khác ở vùng cao, người ta tới mua bán, trao đổi nhu cầu thiết yếu nhưng cũng là dịp để giao lưu, hò hẹn, hỏi thăm nhau. Chính bởi vậy ở khu vực bán hàng ăn luôn là nơi đông vui nhất. Người dân thường đến đây khi chợ đã quá nửa phiên. Sau những lời chào hỏi, những chén rượu đưa lời, những nụ cười vô tư sảng khoái của người vùng cao luôn tràn ngập không khí chợ phiên. Ở một góc khác, nơi đám thanh niên hẹn hò trò chuyện, ta gặp những ánh mắt long lanh, nụ cười mỉm khẽ che duyên chiếc răng vàng, đôi má ửng hồng ngượng ngùng mỗi khi gặp ánh mắt của người khách lạ.
Cốc Pài nằm trên cao, càng leo lên cao khí trời càng ôn hòa, mát mẻ. Chắn ngay con đường độc đạo nối từ Bắc Hà - Lào Cai, Cốc Pài được mệnh danh là Sa Pa của Hà Giang bởi khí hậu mát dịu quanh năm mây phủ. Con đường xuyên thị trấn nhỏ xíu dường như lúc nào cũng lẫn vào mây khiến cho thị trấn càng trở nên tĩnh lặng, hiền hòa. Những ngã rẽ nhỏ trên phố thị chỉ qua vài ba ngôi nhà xây là đã thấy bản làng lấp ló với nhà đất trình tường, ngói ống. Lẫn trong bạc màu sương núi là những ngôi nhà của người Mông, người Nùng, La Chí, Cao Lan, những thửa ruộng bậc thang thấp thoáng bóng váy xòe.
Thị trấn Cốc Pài cũng có những ngày nhộn nhịp khi mỗi tuần chợ họp một phiên vào chủ nhật. Chợ bán nông sản, gia súc, gia cầm và hàng tiêu dùng, thổ cẩm thủ công. Những vạt váy đầy màu sắc của người Mông Hoa, màu xanh trầm, màu chàm của người Dao, Nùng, màu đen của người Tày, Cao Lan, những dải vải hoa sặc sỡ của người La Chí… như những cánh bướm rực rỡ tô điểm cho thị trấn mỗi khi chợ vào phiên. Chợ Cốc Pài cũng như những phiên chợ khác ở vùng cao, người ta tới mua bán, trao đổi nhu cầu thiết yếu nhưng cũng là dịp để giao lưu, hò hẹn, hỏi thăm nhau. Chính bởi vậy ở khu vực bán hàng ăn luôn là nơi đông vui nhất. Người dân thường đến đây khi chợ đã quá nửa phiên. Sau những lời chào hỏi, những chén rượu đưa lời, những nụ cười vô tư sảng khoái của người vùng cao luôn tràn ngập không khí chợ phiên. Ở một góc khác, nơi đám thanh niên hẹn hò trò chuyện, ta gặp những ánh mắt long lanh, nụ cười mỉm khẽ che duyên chiếc răng vàng, đôi má ửng hồng ngượng ngùng mỗi khi gặp ánh mắt của người khách lạ.
Bình luận của bạn