Chỉ cần chuyển cái nhìn sang một hướng khác, tích cực hơn
Hạnh phúc
Để thấy hạnh phúc hơn
Bình an nở đóa Vô ưu...
Thiền – Giải pháp cho cuộc sống
Lắng nghe và thấu hiểu
Chỉ một con đường
Khi chọn đường đi trong cuộc sống, chỉ chọn một con đường, dù sống chết gì cũng không thay đổi. Cứ nhất tâm đi một con đường mà thôi. Chẳng hạn, khi lập gia đình, nếu đã chọn vợ hay chồng rồi thì nhất định phải cố gắng đi suốt cuộc đời với chỉ một người. Đừng bao giờ đang sống với nhau mà lại muốn thay đổi người khác.
Sẵn sàng quên mình, không định nghĩa về mình
Đừng khẳng định hay định nghĩa mình là bất cứ gì. Ví dụ, hai vợ chồng cãi nhau, người chồng giận quá, nói: "Tôi là chồng bà mà. Tôi là thế này. Tôi là thế kia…" Như vậy, người chồng đã định nghĩa mình là đủ thứ, nên chắc chắn cái đầu không được bình yên. Một ví dụ khác, giả sử mình đang không có việc làm, có người hỏi: "Dạo này làm gì?", nếu trong đầu nảy sinh ý nghĩ "Tôi là kẻ thất nghiệp" và mình đem nó ra trả lời, tức là mình đã tự định nghĩa mình. Ví dụ này cho thấy rằng nếu mình tự định nghĩa mình là kẻ thất nghiệp thì đầu óc tự nhiên sẽ bất an.
Thánh hóa cái nhìn của mình
Có một phụ nữ ở Na Uy gặp tôi, vừa khóc sướt mướt vừa kể về mình. Sơ lược câu chuyện là cô vừa ly dị chồng và tòa xử không cho cô nuôi hai đứa con. Cô bảo ai cũng nghĩ xấu về cô, rằng cô là người thế này, thế kia và xã hội bất công quá... Tóm lại, từ đầu đến cuối câu chuyện, cô chỉ toàn thấy người khác có lỗi. Sau khi nghe xong, tôi đặt một số câu hỏi và cô ấy trả lời:
- Cô đã biết lái xe chưa?
- Tôi chưa biết.
- Cô đã biết tiếng Na Uy không?
- Tôi chưa biết.
- Cô có việc làm không?
- Tôi chưa có việc làm.
- Cô có hiểu về văn hóa Na Uy không?
- Tôi chưa biết.
Hỏi xong, tôi bảo cô ấy: “Nếu ở vị trí của người ta, tôi cũng không cho cô nuôi con. Bởi với cuộc sống của cô như hiện tại không đủ điều kiện để nuôi hai đứa nhỏ, trong khi Na Uy lại là một xã hội có đời sống rất cao và họ bảo vệ con người rất nghiêm ngặt. Lẽ ra, cô nên biết ơn họ mới phải, vì họ đã nuôi giúp con của cô. Đó là một điều may mắn.”
Tôi cũng bảo cô ấy phải ghi nhớ những điểm sau: “Phải học lái xe, biết tiếng Na Uy, biết một nghề, phải có việc làm, phải thấy người ta tốt, đừng kể chuyện riêng của mình cho bất cứ ai, và cuối cùng là không nghe người khác nói chuyện về mình. Nếu thực hiện được bảy điều đó, thì tự nhiên người ta sẽ mang hai đứa con trả lại, hoàn toàn không cần phải đòi.”
Nghe xong, cô ấy bắt đầu bình tâm trở lại. Cô lau nước mắt, gương mặt rạng rỡ dần và nói sẽ cố gắng thực hiện. Cô quên tất cả để làm lại từ đầu. Sau một thời gian, tôi nghe nói cô đã có nhà mới, mọi việc bắt đầu thay đổi và bây giờ cô ấy đã thấy hạnh phúc.
Câu chuyện trên cho thấy không còn cách nào khác hơn là phải nhìn lại mình trước. Điều cô ấy cần thấy là mình chưa biết lái xe, chưa biết tiếng Na Uy, chưa hiểu luật pháp, chưa đủ điều kiện nuôi con mà mới có điều kiện sinh con thôi. Khi thấy mình trước được rồi, sẽ thấy người khác vô cùng rõ ràng và tự nhiên sẽ biết ơn họ.
Cái đầu phải ở trạng thái như mặt nước phẳng lặng mới bình yên hoàn toàn
Giả sử thấy một người bị khiếm thị đang đi ngoài đường và nói: “Người này kiếp trước ăn ở ác hoặc cha mẹ họ kém tu nên kiếp này mới bị mù. Thật chẳng có phúc. Làm người vậy, thà chết đi còn hơn, sống làm gì cho khổ sở’’. Không nên có cái thấy như thế mà hãy thánh hóa cái thấy của mình. Thánh hóa cái thấy là để mình hoàn thiện nhân cách làm người và luôn luôn giữ cái đầu ở trạng thái bình yên hay hoàn hảo nhất. Mục đích là để tự hoàn thiện nhân cách và ổn định đầu óc mình không bị ngả nghiêng. Bởi chỉ khi cái đầu ổn định, trí tuệ nhiệm màu mới phát sinh. Cái đầu phải ở trạng thái như mặt nước phẳng lặng, bình yên hoàn toàn. Đó là lý do tại sao phải thánh hóa cái nhìn của mình với tất cả những gì mình nhìn thấy bằng mắt và bằng đầu óc.
Làm sao chuyển cách nhìn của mình, để biến sự đau thương thành niềm hy vọng hay sự bình an trong tâm hồn?
Cách giải quyết rất đơn giản. Chỉ cần chuyển cái nhìn sang một hướng khác, tích cực hơn. Khi đó, mọi khó chịu, lo lắng, thất vọng hay bất an sẽ dần biến mất.
Bình luận của bạn