Empty
Empty

Tôi đã lựa chọn tour này để tránh xa nhịp sống hối hả và sự xa hoa đến mức gần như đáng sợ của Dubai. Trong những lần ghé thăm trước, tôi đã tự hỏi đất nước này đã như thế nào trước một trong những “cơn lũ giàu có” ập tới đột ngột. Liệu có cách nào để tìm ra câu trả lời không? Mọi người đều cho tôi cùng một câu trả lời: "Hãy đến thăm các tiểu vương quốc." Vì vậy, tôi đã lên kế hoạch cho chuyến đi kéo dài một tuần tới Sharjah, Ajman, Al Fujayrah và Ras al Khaymah, bốn tiểu vương quốc kém phát triển và ít người ghé thăm hơn.

Empty

Các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất luôn thu hút khách du lịch công tác, nhưng cho đến gần đây, chúng chưa thực sự nổi bật trên bản đồ du lịch thế giới. Trong vài năm trở lại đây, điều này có chút thay đổi. Tổng lượng khách du lịch đến Dubai đã tăng 9% trong năm 2024 so với năm trước đó.

Empty

Dubai - đô thị sa mạc sầm uất với gần bốn triệu dân, đã khiến tôi hết lần này đến lần khác kinh ngạc trong những chuyến đi của mình. Tuy nhiên, tôi vẫn cảm thấy nhẹ nhõm khi rời khỏi sân bay ồn ào, sáng đèn neon lúc 2 giờ sáng và bắt một chiếc taxi đi Sharjah, cách đó khoảng 40 phút chạy xe. Tài xế - một người Ấn Độ sinh ra ở Uganda và từng sống ở Anh, tỏ ra ngạc nhiên khi tôi nói nơi đến. "Sharjah ư? Người nước ngoài không đến Sharjah", anh ta nói. Sharjah vẫn là tiểu vương quốc duy nhất cấm hoàn toàn việc uống rượu.

Empty

Tại khách sạn Chedi Al Bait, một người đàn ông Syria thân thiện dẫn tôi qua một mê cung những con đường mờ ảo giữa những tòa nhà gạch đất nung và những ngôi nhà riad với sân trong trồng cọ. Không khí đêm tĩnh lặng thoang thoảng mùi mặn mòi, thoang thoảng mùi lửa củi và trái cây chín mọng. Ngay cả trong bóng tối, Sharjah vẫn mang đến cảm giác về một nơi chốn và một sự chân thực mà tôi gần như chưa từng trải nghiệm ở Dubai.

Sáng hôm sau, tại quận Heart of Sharjah - một phần của dự án cải tạo di sản, ánh sáng ban ngày chiếu vào tạo nên sự kết hợp giữa những tòa nhà truyền thống có tường san hô và các cửa hàng hiện đại dọc theo con lạch rợp bóng cây, nơi còn sót lại của một khu cảng biển.

Empty

Giống như các tiểu vương quốc khác, cư dân Sharjah sống bằng nghề đánh cá, buôn bán và lặn tìm ngọc trai trước những năm 1900, trước khi sự trỗi dậy của ngọc trai nuôi Nhật Bản đã tàn phá ngành công nghiệp địa phương và đẩy nhiều tiểu vương quốc vào cảnh nghèo đói cho đến khi phát hiện ra dầu mỏ vào năm 1958. Kể từ đó, dân số của Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất đã tăng vọt từ 92.000 người vào năm 1960 lên gần 11,5 triệu người và quốc gia này đã trở thành một trong những quốc gia giàu nhất thế giới.

Quốc vương bin Muhammad al-Qasimi - người cai trị Sharjah từ năm 1999, đã coi nghệ thuật, văn hóa và giáo dục là nền tảng cho bản sắc hiện đại của tiểu vương quốc này, và nơi đây có nhiều bảo tàng để thể hiện sự đầu tư đó.

Bảo tàng Văn minh Hồi giáo Sharjah tọa lạc trong một tòa nhà rộng lớn với mái vòm dát vàng dọc theo bờ sông. Mở cửa từ năm 2008, bảo tàng trưng bày hàng ngàn hiện vật làm nổi bật nền văn minh Hồi giáo trong sáu phòng trưng bày theo chủ đề về đức tin, lịch sử, nghệ thuật, văn hóa, khoa học và phát minh.

Empty

Tôi đã có một bữa ăn trưa nhanh trước khi ghé thăm Bảo tàng Di sản - nơi trưng bày các tác phẩm nghệ thuật đương đại của thế giới Ả Rập, nằm trong ngôi nhà của một thương gia buôn ngọc trai cũ, và Bảo tàng Nghệ thuật Sharjah - nơi trưng bày các tác phẩm nghệ thuật đương đại của thế giới Ả Rập, tại Quán trà Ả Rập ở rìa khu chợ. Buổi trưa, quán rất đông khách, và tôi định đi chỗ khác thì một người đàn ông ngồi một mình vẫy tay chào và mỉm cười.

"Anh có thể ngồi chung bàn với tôi nếu muốn," anh ấy nói, thế là tôi ăn trưa với một kỹ sư bê tông người Pakistan từng học ở Viện Công nghệ Georgia. Anh ấy chưa gọi món, và cảnh báo tôi rằng phần ăn khá nhiều, anh ấy đề nghị chúng tôi cùng share tiền ăn trưa. Và chúng tôi đồng ý.

Empty

Bữa ăn của chúng tôi được dọn ra, và chúng tôi bắt đầu thưởng thức. Phía dưới lớp cơm basmati vàng ươm, miếng thịt cừu mềm mại thơm lừng mùi quế, bạch đậu khấu, đinh hương và các loại gia vị khác. Ăn xong, người bạn mới của tôi liếc nhìn điện thoại, nói rằng anh ấy phải quay lại làm việc và bắt tay tạm biệt tôi. Khi tôi hỏi tính tiền, tôi mới biết anh ấy đã trả rồi. Đây chỉ là một ví dụ về lòng hiếu khách mà tôi gặp ở khắp nơi tại Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất.

Empty
Empty

Một vài người bạn sống ở Dubai đã giới thiệu Ajman vì phong cách Malibu mới mẻ nhưng đầy khát vọng của nơi này. Là tiểu vương quốc nhỏ nhất, Ajman nằm ngay sát bờ biển Sharjah và đã trở thành điểm đến nghỉ dưỡng cuối tuần phổ biến của người dân địa phương. "Đây là một tiểu vương quốc dễ tính", một người bạn nói với tôi, và nói thêm, "Khách sạn tốt, nhà hàng ngon, bãi biển đẹp - nơi đây hội tụ đủ mọi yếu tố cho một kỳ nghỉ cuối tuần dài".

Việc quan sát kỳ nghỉ của người khác mang lại cảm giác tò mò dễ chịu. Đó là cảm giác của tôi khi đến khách sạn Fairmont Ajman. Nhấp một ngụm trà chào mừng được phục vụ kèm quả chà là trong sảnh khách sạn đông đúc, tôi thấy việc ngắm nhìn mọi người thật thú vị.

Empty

Vào mùa đông, người châu Âu khát nắng, nên thường sẽ đổ tới các tiểu vương quốc để thư giãn trên những bãi biển vàng ươm và khám phá sa mạc. Bữa sáng của khách sạn phản ánh sự đa dạng đó với các món ăn Ả Rập như bánh mì dẹt zaatar manakish và các món đặc sản Slav như kasha – dành cho du khách Nga và Trung Á.

Du lịch đang bùng nổ ở Ajman. Quốc gia này cũng đang tiến hành mở rộng các bờ biển để có thể đón nhiều khách du lịch hơn.

Trong bữa trưa với chiếc pizza ngon bất ngờ, tôi bắt chuyện với một gia đình người Ý gồm bốn người và họ nhất quyết rủ tôi đi xem đua lạc đà tại Trường đua Lạc đà Al Tallah - một trò tiêu khiển địa phương. Trên đường đua, những chú lạc đà không người cưỡi, khoác trên mình bộ lông sặc sỡ, phi nước đại trong khi chủ của chúng trên những chiếc xe 4x4 chạy theo sát nút bên kia hàng rào. Chúng tôi cùng cười trước cảnh tượng giống như phim hoạt hình về những chú lạc đà vụng về đá tung bụi trong khi thưởng thức những miếng thịt nướng ngon ngọt và nhấp một ngụm nước ngọt có vị chua chua của me.

Empty
Empty

Xa nhất so với Dubai, các tiểu vương quốc Al Fujayrah và Ras al Khaymah cùng nhau trải dài trên bán đảo gồ ghề giữa Vịnh Ba Tư và Vịnh Oman ở góc đông bắc của đất nước.

Tại Al Fujayrah, nhìn ra Vịnh Oman, tôi đã ghé thăm Al Bidyah - một nhà thờ Hồi giáo được quét vôi trắng với bốn mái vòm có niên đại từ năm 1446, khiến nơi đây trở thành nhà thờ lâu đời nhất trong các tiểu vương quốc. Nó khác xa so với Nhà thờ Hồi giáo Lớn Sheikh Zayed tráng lệ - gần thủ phủ của Al Fujayrah, nơi có sức chứa hơn 7.000 tín đồ.

Empty

Inga Kampii, hướng dẫn viên người Ukraine của tôi, đã nói với tôi trong bữa trưa tại một nhà hàng Thái tuyệt vời rằng: “Điều khiến Al Fujayrah khác biệt là không giống như các tiểu vương quốc biệt lập hơn trên Vịnh Ba Tư, về mặt lịch sử, nơi đây là một phần của các tuyến đường thương mại và văn hóa thương mại quốc tế kéo dài từ Oman xuống bờ biển Đông Phi trong nhiều thế kỷ”.

Ở phía bên kia bán đảo tại Ras al Khaymah, chính quyền của Sheikh Saud bin Saqr Al Qasimi - người cai trị tiểu vương quốc này, đã đầu tư lớn vào các tổ chức văn hóa, bao gồm Làng di sản Al Jazeera Al Hamra - một cộng đồng nuôi ngọc trai; Bảo tàng quốc gia giàu di tích khảo cổ và Suwaidi, trang trại nuôi ngọc trai mà tôi đã đến thăm, do cháu trai của một thợ lặn xây dựng vào năm 2004.

Empty

Vào một buổi sáng ấm áp, trên một chiếc thuyền gỗ dhow – thuyền truyền thống của ngư dân vùng này, đậu ngoài khơi bờ biển Ras al Khaymah, những du khách như chúng tôi có thể thỏa sức ngắm nhìn. Một làn sương mù xanh ngọc lam làm dịu đi những sườn núi Hajar hiểm trở ở phía xa.

“Chào mừng đến với nơi từng được gọi là Bờ biển Ngọc trai”, người hướng dẫn đội một chiếc khăn trùm đầu màu trắng tinh khiết, đã nói với chúng tôi như vậy khi cả đoàn đặt chân lên cầu phao của Trại ngọc trai Suwaidi, gần làng Al Rams. Ông khéo léo dùng một chiếc kéo chuyên dụng để mở một con trai và dùng một con dao nhỏ - trước sự ngạc nhiên của mọi người, nhẹ nhàng lấy ra một viên ngọc trai tuyệt đẹp, cỡ trung bình. Từ nhiều thế kỷ trước, những người thợ lặn lành nghề đã kẹp mũi bằng chiếc kẹp làm từ xương cừu, mặc bộ đồ tối màu và lặn xuống độ sâu 5-9m dưới mặt nước Vịnh Ba Tư để bắt trai. Khoảng 1000 con trai tự nhiên mới lấy được 10 viên ngọc trai giá trị. Nhưng nhờ chúng, cuộc sống của họ mới khấm khá hơn một chút. Giờ đây, những trang trại ngọc trai như thế này đã góp phần nuôi sống người dân nơi đây, bên cạnh dầu mỏ. Chúng cũng góp phần quảng bá đất nước, con người và văn hóa của quốc gia nhỏ bé này với thế giới.

Empty

Gần đó, những ngọn núi hiểm trở của Ras al Khaymah còn có đường trượt zip-line Jebel Jais dài 1,76 dặm (xấp xỉ 3km) - một trong những đường trượt zip-line dài nhất thế giới. Ngay cả khi bạn không đủ dũng cảm để thử, quang cảnh nơi đây vẫn rất mê hoặc. Tôi đã tự thách thức mình quay lại và thử thách lòng dũng cảm của mình một ngày nào đó.

Trở về từ trang trại ngọc trai, tại bulgalow sự yên bình trên mặt nước của khách sạn Anantara Mina Ras Al Khaimah, tôi ngắm nhìn những chú hồng hạc hồng phấn lội trong rừng ngập mặn. Khung cảnh những chú chim sặc sỡ trên nền đất bùn thủy triều, núi non và những tòa nhà chọc trời rải rác ở chân trời xa xăm dường như tóm gọn những nét tương phản hài hòa của Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất — vừa hiện đại vừa truyền thống, vừa bảo thủ vừa tiến bộ, vừa hào nhoáng vừa giản dị. Suy cho cùng, ngọc trai không thể tồn tại nếu thiếu những chú trai bé nhỏ.

Empty
Empty
Mời quý vị độc giả đọc tin hàng ngày về chủ đề sức khỏe tại suckhoecong.vn trong chuyên mục Văn hóa