Tình yêu - "phép màu" tái sinh

Phép màu tình yêu

Sách Cái chết của người yêu do tổ chức từ thiện Những rủi to về tim mạch đối với người trẻ tuổi (CRY) phát hành, giới thiệu đúng vào ngày Valentine năm nay.

Chỉ một ngày sau khi cưới, Katrina Mohani đã phải vào phòng mổ để các bác sĩ lấy khối u trong não. Katrina, 31 tuổi và Mouni Raina, 32 tuổi, là bạn học từ nhỏ. Họ xa nhau từ sau bậc trung học và gặp lại nhiều năm sau từ thông tin của các bạn học cũ. Chỉ một tuần sau khi gặp lại, Katrina nhận được lời cầu hôn của Mouni. Hai người đã định ngày hôn lễ thì đột nhiên Katrina thấy mắt mình mờ dần. Đến bệnh viện, họ thảng thốt khi biết khối u ở não của Katrina đã đến giai đoạn di căn.

Chỉ trong vòng một tuần, bệnh viện xếp lịch phẫu thuật cho Katrina vì xác định cô không còn nhiều thời gian. Đó cũng là lúc Mouni quyết định tiến hành hôn lễ sớm hơn dự định. Một ngày trước ca phẫu thuật, Katrina được đưa khỏi bệnh viện để đến nhà thờ. Một hôn lễ đơn giản đã gắn kết họ mãi mãi.

Câu chuyện kết thúc có hậu, ca phẫu thuật diễn ra hoàn hảo. Katrina dần trở lại với cuộc sống bình thường bên cạnh Mouni, người chồng đã dõi theo cô từng bước trong cuộc chiến giành lại sự sống.

Malini Mukerji được chẩn đoán ung thư vú năm 32 tuổi. Bác sĩ yêu cầu Malini phải chữa trị bằng cả xạ trị lẫn hóa trị. Chỉ sau đợt hóa trị đầu tiên, Malini cảm thấy rã rời cả thể xác lẫn tinh thần. Điều khiến cô thêm tuyệt vọng là bác sĩ xác định, sau các đợt hóa trị và xạ trị, cô phải phẫu thuật để lấy khối u trong ngực ra. Đó là cách duy nhất có thể làm để giữ lại mạng sống.

Ca mổ thành công. Sau khi mọi vết sẹo đã lành, việc mất mát một phần cơ thể quan trọng của người phụ nữ khiến Malini không hề dễ chịu. Cô hỏi ý kiến một chuyên gia phẫu thuật thẩm mỹ, ông tư vấn, việc tái tạo ngực đúng cách sẽ không gây hại gì.

Trở lại với công việc của một giám đốc tiếp thị, Malini tự nhủ mình không phải đã mất tất cả và tin rằng mình sẽ tìm được tình yêu mới. Điều đó đến thật nhanh. Malini gặp Rajat Menon, giám đốc một công ty phần mềm ở Mumbai. Rajat ngỏ lời cầu hôn sau một tuần hẹn hò. Khi được hỏi liệu những khiếm khuyết trên cơ thể Malini có khiến anh bối rối, Rajat trả lời: “Cô ấy còn nhiều điều khác có thể khiến tôi hạnh phúc. Bất kể những gì cô ấy trải qua, Malini xứng đáng có cuộc sống bình thường của một phụ nữ”.


Max và Jane - Những tháng năm bên nhau hạnh phúc - Ảnh: Daily Mail

Biến nỗi đau thành hành động

Hôn phu bị đột tử chỉ vài giờ trước lễ cưới đã để lại một ký ức đầy ám ảnh cho Jane. Tình yêu dành cho Max Lowry quá lớn, Jane quyết định kể lại câu chuyện của mình để kêu gọi mọi người chú ý đến vấn đề đột tử.

Jane không thể nào quên cái ngày định mệnh 24/9/2010 - ngày cưới của cô và Max. Buổi tiệc dự định chỉ có một số họ hàng và bạn thân, nhưng đã tăng thành 180 người, tổ chức ngoài trời ở một địa điểm thơ mộng bên dòngsông Thames.

Họ là một cặp đẹp đôi, gặp nhau từ thời niên thiếu khi học chung trường Marlborough College Wiltshire. Tình yêu nảy nở khi hai người tình cờ gặp lại tại một quán bar ở London 16 năm sau. Max, khi đó 33 tuổi, là nghệ sĩ trẻ vừa có chút sự nghiệp, Jane đang làm việc cho một hãng phim. Họ đính hôn ngày 21/4/2010, đúng sinh nhật thứ 34 của Max. Vào buổi chiều trước ngày cưới, khi Jane đang ở nhà của người chị, đột nhiên cô cảm thấy bất an. Như có gì thúc đẩy, cô muốn gặp Max ngay lập tức.

Những gì tiếp theo thật sự là cơn ác mộng. “Tôi chạy vào phòng khách, gọi điện thoại di động cho Max” - Jane kể. Mọi chuyện vẫn ổn cho đến khi cô nghe thấy một tiếng động khủng khiếp qua điện thoại, như một tiếng rên. Dường như Max khó thở và nói lắp bắp. Linh tính mách bảo có chuyện không hay, Jane và bố cô phải phá cửa để vào nhà và thấy Max nằm trên giường, mặt nhợt nhạt, trong khi điện thoại vẫn áp vào tai. Cấp cứu đến, cố gắng sốc tim cho Max nhưng không thể. Họ đưa anh vào bệnh viện. Đó là một đêm dài vô tận với Jane. Max không qua khỏi. Anh là người con duy nhất. Có hai người phụ nữ: Jane và bà Susanne, mẹ Max, đã ôm nhau khóc trong cái ngày lẽ ra là rất hạnh phúc đó.

Jane như người quẫn trí, phải điều trị trầm cảm một thời gian. Kỷ niệm về Max luôn ám ảnh cô. Jane trở lại làm việc một vài tháng sau cái chết của Max. Trong thời gian rảnh rỗi, cô tham dự những lớp học vẽ vào buổi tối. Năm 2012, cô thuê một studio nhỏ và bắt đầu sản xuất các tác phẩm trừu tượng của riêng mình. Cô biết ơn gia đình luôn bên cô trong những lúc khó khăn và điều đó buộc cô phải sống. “Đôi khi tôi cảm thấy như Max ở phía sau mình và anh ấy không thích tôi sống trong buồn đau ở phần đời còn lại”.

Câu chuyện về Max và Jane được đăng trong trong quyển Cái chết của người yêu, kể về những trường hợp đột tử do tổ chức từ thiệnNhững rủi to về tim mạch đối với người trẻ tuổi (CRY) phát hành.

Mời quý vị độc giả đọc tin hàng ngày về chủ đề sức khỏe tại suckhoecong.vn trong chuyên mục Văn hóa