Cuộc chiến sinh tử

Năm 1987, tôi mắc bệnh ung thư bạch huyết nhẹ phải làm bức xạ thường xuyên và tế bào ung thư đã bị đẩy lui. Lúc đó, tôi chỉ muốn áp dụng liệu pháp chữa trị dễ dàng, mặc dù tôi có nghe nói về y học thay thế. Tôi nhận thấy, không thể chữa được bệnh mà đơn thuần chỉ điều trị về mặt thể chất. Sự suy sụp về tinh thần sẽ khiến việc chữa bệnh trở nên khó khăn hơn. Tôi cũng đã phát hiện ra rằng chính chúng ta tạo ra bệnh nhưng chính chúng ta cũng có sức mạnh để đánh bật chúng ra khỏi cơ thể.

Hai năm sau, tôi nhận thấy một khối u khác và cảm nhận được từ bên trong rằng căn bệnh đã trở lại, nhưng tôi đã cố gắng để lờ đi, không để ý đến nó. Thời gian trôi đi, tôi trở nên thực sự mệt mỏi. Tôi bị giảm cân. Tôi không thể làm việc và đi bộ rất khó khăn. Rồi phần lưng dưới của tôi bị tổn thương và sau đó là bị liệt. Trong vài tháng tiếp theo, tôi không cử động được chân. Tôi đã bị liệt từ thắt lưng trở xuống. Các bác sĩ cho biết đó là do một khối u chèn vào dây thần kinh vận động.

Và rằng, tình trạng của tôi đã ở giai đoạn cuối, nếu không hóa trị ngay thì tôi sẽ chết.

Tôi bắt đầu chiến đấu với các loại thuốc, hóa chất và những tế bào ung thư, nhưng liệu pháp này không được như mong muốn. Bên trong cơ thể tôi kích hoạt những cuộc chiến giữa các loại hóa chất, dược phẩm với tế bào ung thư. Còn trong đầu tôi cũng diễn ra cuộc chiến giữa lòng tin và sự bất lực. Tôi chán nản và thối chí. Vì vậy, sau 2 đợt hóa trị không có kết quả khả quan, tôi quyết định dừng lại. Người ta nói rằng tôi sẽ chết. Rằng tôi sẽ chỉ còn một vài tháng...

Vào thời điểm đó, một nhà tâm lý học đã nói chuyện với tôi về sức mạnh của niềm tin. Ông nói rằng, tất cả những gì tôi có thể làm lúc này là tha thứ cho bản thân mình, không trách móc, không oán giận, không chán nản và phải luôn giữ niềm tin, sự vui vẻ, lạc quan. Từ đáy lòng, tôi cho đó là một việc vô cùng khó khăn nhưng cũng từ sâu thẳm tâm hồn, những lời nói đó đã tác động rất mạnh tới suy nghĩ của tôi. Thế rồi sau nhiều đêm suy nghĩ, tôi quyết định đã làm theo lời khuyên đó. Đồng thời, tôi cũng tiếp tục thực hiện chế độ ăn kiêng, thiền định và đọc rất nhiều sách tâm linh. Tôi đã học theo Reiki (một phương pháp chữa bệnh của Nhật Bản) để có thể tự áp dụng cho bản thân.

Tôi đã làm những gì mà bác sĩ tâm lý hướng dẫn, nhưng ngay lúc đó tôi cũng chưa thực sự biết chắc chắn liệu nó có ích không. Dường như tôi có thể bị buộc vào một chiếc xe lăn mãi mãi. Điều đó không làm cho quá trình chữa bệnh dễ dàng hơn. Vào thời điểm đó, tôi cho rằng chỉ cần tới lúc quyết định nơi tôi chấp nhận thì tôi thực sự có thể vượt qua. Nhưng sau nhiều lần tiếp xúc, tôi đã có được niềm tin rõ ràng và mãnh liệt vào sức mạnh tâm linh. Tôi biết rằng cuộc sống này chưa kết thúc, và có tồn tại một thế giới tâm linh nằm ngoài vật chất. Chỉ có đức tin và luôn luôn là như vậy, cho đến tận bây giờ khi tôi đã khỏi bệnh và khỏe mạnh hoàn toàn. Niềm tin ấy đã tiếp sức cho tôi khiến tôi muốn đứng dậy nắm lấy trong tay số phận mình.


Điều chúng ta có thể làm khi bị bệnh, dù hiểm nghèo đến đâu, là tha thứ cho bản thân mình, không trách móc, không oán giận, không chán nản và phải luôn giữ niềm tin, sự vui vẻ, lạc quan. (ảnh minh họa)

Ngoài ra, tôi còn được giới thiệu một cách thiền để chữa bệnh từ bậc Thầy được biết đến với cái tên "Ngọn lửa tím". Tôi học theo và thiền hàng ngày. Thiền định ngắn hay tưởng tượng để trí tưởng tượng bay bổng sẽ xóa đi những suy nghĩ tiêu cực đã phát triển trong cảm xúc và cơ thể của bạn. Đôi khi, chúng ta không biết rằng chính suy nghĩ tiêu cực khiến chúng ta tạo ra những điều tiêu cực. Phương pháp thiền giúp xua tan những suy nghĩ tiêu cực đó đi. Điều này là rất quan trọng – nó có thể thay đổi suy nghĩ cũng như cảm xúc của bạn trước khi nâng cao về mặt thể chất. Tiếp theo đó là giai đoạn “nhìn vào bên trong” để kiểm soát bản thân. Nghe khó tin quá phải không?


Nhưng đó là sự thật!

Sau hàng tháng trời nỗ lực không ngừng, bằng ý chí sắt đá cố gắng tự làm, từ những việc nhỏ nhất như xỏ chân vào đôi giày thể thao, cuối cùng cũng đến lúc tôi có thể đứng lên được. Tôi cần bám vào tường để dựa, nhưng ơn Chúa, tôi đã bước đi trên đôi chân mình. Trong vòng 6 tháng, tôi đã hoàn toàn đi bộ được. Các xét nghiệm cũng cho thấy các tế bào ung thư đã bị triệt tiêu dần khiến khối u ngày càng nhỏ lại, thậm chí, tôi còn không có cảm giác về nó nữa. Tôi khá gầy, nhưng tinh thần thì rất tốt. Thật là kỳ diệu! Phát khóc vì vui mừng, tôi đã không ngừng cầu nguyện cảm ơn Chúa và tiếp tục thiền. Tôi đã khỏi bệnh, nhưng vẫn tiếp tục tuân thủ nghiêm túc giáo lý. Đây giống như là những chỉ dẫn cho một cuộc sống tinh thần tốt hơn và ý thức cao hơn.

Những giáo lý này không phải là một tôn giáo và tôi không kêu gọi mọi người làm theo. Bởi quan trọng là bạn có tin hay không? Tôi chỉ nói rằng nó đã giúp tôi và, với tôi, điều đó nghe có vẻ "đúng". Đây thực sự là sự tự nhận trách nhiệm về tình yêu vô điều kiện, và biết kết nối tâm hồn với Chúa / Đấng tối cao / Đức Phật/ Thế giới tâm linh - bất cứ tên gì bạn muốn đặt cho cái năng lượng mà bạn có được ấy, năng lượng cấu thành nên mọi thứ.


Thỉnh thoảng, khi sử dụng năng lượng tiêu cực, ta có thể gây ra bệnh tật cho bản thân. Nhưng mặt khác, chúng ta là những linh hồn rất mạnh mẽ. Chúng ta cũng có thể sử dụng năng lượng tích cực để đảo ngược tình thế, nếu điều đó không đi quá xa. (ảnh minh họa)

Chúng ta là những tâm hồn vĩ đại, truyền tải chỉ một phần năng lượng của bản thân ở đây để trải nghiệm cuộc sống trên trái đất, để tham gia thí nghiệm của năng lượng tâm linh. Thỉnh thoảng, khi sử dụng năng lượng tiêu cực ta có thể gây ra bệnh tật cho bản thân. Tuy nhiên, mặt khác chúng ta là những linh hồn rất mạnh mẽ. Chúng ta cũng có thể sử dụng năng lượng tích cực để đảo ngược bất cứ điều gì đã thực hiện, nếu điều đó không đi quá xa. Mọi thứ đều có thể thay đổi nhờ ý chí tự do và sự khám phá sức mạnh niềm tin…
anhvan
Mời quý vị độc giả đọc tin hàng ngày về chủ đề sức khỏe tại suckhoecong.vn trong chuyên mục Tâm thức