Cuốn sách mới xuất bản của Nhà báo, PGS.TS Lê Văn Truyền
Bác sỹ BV Hữu nghị Việt Đức cảnh báo lý do gây sỏi mật rất nhiều người Việt đang mắc
Mất ngủ hậu COVID-19 diễn ra như thế nào?
ĐT Việt Nam xứng đáng được vui và tận hưởng thành quả
Chế độ ăn thực dưỡng và ung thư
Trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc bài thơ:
Anh bước qua mốc 80
Trí tuệ vẫn còn xanh ngời ngợi
Dù tuyết sương phủ trắng mái đầu
Nhưng tiếng cười vẫn vang âm xứ Huế!
Hơn 50 năm trôi nhanh
Bánh xe lửa tốc hành xình xịch
Đưa anh qua Bắc Kinh, Moskva đến Romania thân thiết
Lại vọng về một thời thực tập sinh
Tuổi của mộng mơ, chất chồng khát vọng
Của nhịp tim thổn thức bất ngờ:
Gương mặt cô nhân viên đường sắt Trung Hoa
Đẹp như nàng tiên trong cổ tích
Lòng nhiệt thành các bà mẹ Nga nhân hậu
Và làn da trắng hồng các cô gái tóc vàng, tuổi mười sáu, đôi mươi…
Những năm 60 - 80 của thế kỷ 20
Những rung động trái tim trai trẻ
Phải kìm nén vì quy chế ngặt nghèo
Đêm Noel, có cô gái Romania bồn chồn hò hẹn
Trái tim nóng nhưng cái đầu phải lạnh
Anh giữ mình được bình yên…
Cuộc đời mỗi người đều có những ngẫu nhiên
Tôi và anh học cùng năm trường Đảng
Giữa thời bao cấp chồng chất khó khăn
Chủ nhật, anh vào tận La Khê mua chỉ rối
Về cùng vợ con nối chỉ thành vòng
Tiền chênh lệch thêm mớ rau, cân gạo…
Còn tôi, đạp xe khắp Đồng Xuân, Hàng Lược
Mua báo cũ về cuốn pháo
Đem bán tận làng pháo Bình Đà
Dù tiền thù lao ít ỏi
Vất vả, gian nan, đời chẳng thiếu tiếng cười!
Rồi đến ngày tốt nghiệp
Tôi làm nghiên cứu sinh ở Liên bang Xô viết
Anh trở về Trường Dược năm xưa
Duyên phận gắn anh với cô thực tập sinh “say tầu”
Từ ngày gặp nhau ở Bucarest
Nỗi niềm trộm nhớ thầm yêu
Cứ âm ỉ như ngọn lửa hồng
Gắn hai phận đời thành tổ ấm
Hạnh phúc ngọt ngào đến tận hôm nay…
Anh viết bài thơ “Chuyến tàu đêm”
Tặng các bạn thời sinh viên đằm thắm
Cùng chung nhịp đập trái tim
Nhưng tôi biết, anh còn bao bài thơ
Chỉ ghi trong ký ức
Dành tặng đóa hoa vàng Kim Cúc
Người đã lo toan, nâng bước chân anh
Vượt thác ghềnh đi tới đỉnh vinh quang
Vun vén gia đình sáu đứa cháu ngoan thơm thảo…
Một chiều Láng Hạ
Ngắm mây xanh lững lờ trôi
Sống dậy bao kỷ niệm dãi dầu mưa nắng
Thuở thiếu thời từ Huế vào tận xứ Trầm Hương xa lắc
Rồi vượt cầu Hiền Lương ra Bắc
Những năm tháng lớn lên bên dòng sông Chu
Nuôi mộng ước thi vào Đại học Bách khoa
Nhưng trớ trêu, lại thành sinh viên trường thuốc!
Cuộc sống là quy luật bù - trừ
Hai mươi năm, hai lần khăn gói “lai kinh”
Bao trải nghiệm đắng đót tháng ngày
Nhào nặn anh thành “ông Thứ trưởng”!
Đúng tuổi hồi hưu, anh quây quần bên con cháu
Với mẹ già tóc bạc như sương
Chiêm nghiệm những bước đường gập ghềnh đã qua
Mà chẳng có gì tiếc nuối
Vì đã sống như một người tử tế!
Anh hồn nhiên viết mấy câu thơ như một lời di chúc
“Tôi chỉ ước ao, nếu khi phải chết
Sẽ được chết thảnh thơi trên chính tấm phản
Mấy đời ông cha đã trút hơi thở cuối cùng
Trong ngôi nhà tổ tiên gây dựng…”
Rồi mỗi mùa Xuân đến
Anh về quê hương tôn tạo từ đường nội, ngoại
Dâng một nén nhang lên ban thờ gia tộc
Ngoài vườn hương cau thơm ngát
Dòng sông trước nhà mát trong
Chuông Thiên Mụ ngân nga sớm tối…
Dưới suối vàng
Tổ tiên, Ông, Bà, Ba, Má
Vui mỉm cười với con hiền, cháu thảo!
Bình luận của bạn