Nghệ sỹ Ưu tú Minh Vương
Bộ trưởng Y tế chỉ đạo giúp đỡ ghép thận cho nhà báo trẻ nghèo
Bán nhà ghép thận vẫn không thoát lưỡi hái tử thần
Ghép thận thành công cho bệnh nhân bị suy thận giai đoạn cuối
Gần 10.000 bệnh nhân chờ được ghép thận, gan mỗi năm
Ông sinh năm 1950 nhưng vì sao ngày 1/7 tới đây ông lại tổ chức một tiệc sinh nhật đặt tên là "Sinh nhật Nghệ sỹ Ưu tú Minh Vương ở tuổi 40"?
Cách đây bốn năm, tôi bị phát hiện suy thận, sức khỏe nguy kịch. Đêm 1/7/2012, tôi may mắn được một người thanh niên hiến tặng mình quả thận. Cậu ấy qua đời năm 36 tuổi, tính đến nay, nếu còn sống cũng vào tuổi 40. Thường mỗi năm tôi vào chùa, thắp nén hương tưởng nhớ người đã cứu mình. Lần này, tôi muốn làm một điều gì đó ý nghĩa để tri ân. Tôi trao đổi với các bác sỹ chữa thận của tôi ý tưởng về việc tổ chức sinh nhật tuổi 40 cho cậu ấy. Các bác sỹ đều rất ủng hộ. Con trai tôi là người đứng ra lo mọi việc trong khâu tổ chức tiệc sinh nhật.
Thời điểm sau khi ghép thận, tôi từng có suy nghĩ không biết mình sẽ sống thêm được bao lâu. Từ lúc đó, tôi đã tập hợp lại tất cả các hình ảnh kỷ niệm chặng đường ca hát, không chỉ có ảnh của tôi mà còn của các bạn bè, đồng nghiệp, để lưu giữ cho con cháu sau này xem. Số ảnh đó rất nhiều. Nhà báo Thanh Hiệp - một người có nhiều gắn bó với nghệ sỹ sân khấu - đã gợi ý tôi thực hiện một triển lãm ảnh. Vì thế, ở buổi tiệc lần này tôi sẽ triển lãm khoảng 100 bức ảnh tư liệu về tôi và những nghệ sỹ. Tôi mời nhiều đồng nghiệp dự như: Lệ Thủy, Bạch Tuyết, Thanh Sang, Ngọc Giàu, Kim Tử Long... Tôi mời miệng chứ không gửi thiệp vì không chủ ý muốn nhận quà. Quan trọng mọi người đến dự là tôi vui rồi.
Nghệ sỹ Ưu tú Minh Vương bên con trai (phải). Ảnh: Thoại Hà. |
Sau bốn năm được ghép thận, ông thấy bản thân thay đổi như thế nào?
Trong cuộc đời tôi, lần phát hiện ra mình suy thận cũng là lần thập tử nhất sinh đầu tiên. Những ngày vừa được ghép thận xong, tôi có hơi chút bi quan. Nhưng càng về sau, do tuân thủ theo mọi lời khuyên, hướng dẫn từ các bác sỹ, ăn uống kiêng cữ, sức khỏe tôi tiến triển tốt, tôi thấy mình lạc quan trở lại, vui vẻ, yêu đời.
Tôi nhớ nhất lúc bác sỹ gặp tôi ở phòng hậu phẫu sau khi được ghép thận, bác sỹ bảo: Kể từ giờ phút này anh không còn là Minh Vương trước đây nữa mà là một Minh Vương thứ hai. Lúc rời viện về nhà, tôi đùa với vợ hay là tôi đổi tên thành "Minh Vương Hai". Sự thật, từ khi nhận quả thận hiến tặng, tôi sống một cuộc đời khác. Có nhiều thứ ở tôi thay đổi hoàn toàn, nhất là việc tôi nói nhiều hơn. Ngày trước, tôi đi đâu, gặp ai cũng rất ít nói, chỉ ngồi im. Còn giờ tôi cởi mở, sôi nổi hơn. Tôi thấy mình đang ở tuổi 40 (cười).
50 năm đứng trên sân khấu, vì sao ông chưa bao giờ tổ chức một liveshow hay chương trình ghi dấu ấn tuổi nghề?
Tôi luôn tâm niệm mình chỉ là một nghệ sỹ bình thường như bao nghệ sỹ cải lương. Trong cuộc đời hoạt động nghệ thuật, tôi không có gì để nuối tiếc. Tôi cũng không hoài nhớ thời quá khứ vàng son. Cũng có đơn vị muốn đứng ra muốn tổ chức liveshow cho tôi nhưng tôi chưa đồng ý vì trong suy nghĩ của tôi liveshow là tổng kết, làm lại những gì đã cũ của bản thân. Còn tôi luôn muốn hướng đến những gì mới mẻ. Tôi thích cách hát mới, suy nghĩ mới, tìm tòi những cách thể hiện thế nào để khán giả cảm thấy thoải mái, thích thú.
Nghệ sỹ Minh Vương (phải) và nghệ sỹ Lệ Thủy thời trẻ. |
Tôi chỉ có một mong mỏi nếu có thể thực hiện một chương trình quy mô lớn hơn tiệc sinh nhật lần này thì sân khấu sẽ không chỉ có Minh Vương mà sẽ có rất nhiều nghệ sỹ. Giá vé có thể sẽ bán đồng hạng, để gây quỹ được bao nhiêu hay bấy nhiêu, dùng vào việc xây những căn nhà tình thương cho người có hoàn cảnh khó khăn.
Từng nhận được lời mời viết hồi ký, vì sao ông chưa đồng ý?
Cuộc đời tôi có rất nhiều chuyện để kể, những mối tình, rồi chuyện nghề... Nhưng, viết hồi ký là phải nói thật. Nếu những gì mình kể ra không phải là sự thật sẽ không có giá trị. Tôi còn phải suy nghĩ lại xem mình có thể nói hết ra sự thật không vì còn rất nhiều người xung quanh mình.
Ông nghĩ gì về nhận xét nghệ sỹ Minh Vương rất đào hoa?
Tôi là nghệ sỹ, nếu tôi không đa tình, đa cảm tôi hát sẽ không hát hay, diễn tốt. Trên sân khấu tôi đào hoa, ngoài đời tôi còn đào hoa hơn nữa. Tuy vậy, trong cuộc đời tôi, phần lớn tôi bị phụ nữ "tấn công" nhiều hơn là tôi chủ động "tấn công" họ. Nhưng khi cưới vợ, tôi luôn tâm niệm phải làm sao để mình không bị dở dang. Càng là nghệ sỹ thì phải càng giữ cho cuộc sống riêng được trọn vẹn.
Thế mà cuộc hôn nhân đầu của tôi cũng không suôn sẻ. Khoảng đầu những năm 1990, dù cô ấy không muốn chia tay, tôi nhất quyết phải ly dị do có nhiều bất đồng. Ngày ra tòa ly hôn người vợ đầu, tôi khóc như mưa. Ly dị vợ xong, tôi chỉ mặc độc một bộ quần áo đón xích lô đi ra khỏi nhà. Tôi để lại nhà cửa, tài sản lại cho vợ cũ để cô ấy lo cho hai con của tôi. Lúc đó các con chưa đến tuổi trưởng thành, nên tôi tiếp tục trợ cấp thêm hai năm nữa để vợ nuôi con.
Minh Vương năm 14 tuổi khi được đoạt danh hiệu Khôi nguyên về cải lương năm 1964. |
Hiện tại, cuộc sống gia đình của ông ra sao?
Người vợ thứ hai rất yêu thương tôi. Tôi thường hay hỏi ý kiến vợ trong mọi việc và cô ấy cũng thường đưa ra những lời khuyên nhủ, động viên dành cho tôi. Khi tôi bị suy thận, nằm bệnh viện, vợ túc trực đêm ngày tận tình chăm sóc. Tôi xem đó là một niềm hạnh phúc, may mắn lớn trong cuộc đời. Chúng tôi có với nhau một người con gái và con gái tôi cũng đã yên bề gia thất.
Ba người con của tôi đều trưởng thành, cuộc sống ổn định. Tôi luôn nhớ lời dặn của bác sỹ giữ cho mình tinh thần lạc quan, tận hưởng niềm vui bên vợ con, bạn bè. Mỗi ngày tôi tập thể dục hai lần. Những khi được mời đi hát, chương trình nào thích tôi đều tham gia nhiệt tình.
Điều ông mong mỏi nhất hiện tại là gì?
Tôi mong giữ được sức khỏe tốt để còn được ca hát cho mọi người. Hai năm nay, tôi làm việc tốt. Tôi có thể ngồi ghế giám khảo Chuông vàng vọng cổ để góp ý, khích lệ tinh thần lứa diễn viên cải lương trẻ. Năm rồi, tôi vẫn đủ sức diễn trọn vẹn vở Nửa đời hương phấn và được khán giả yêu thương đón nhận.
50 năm qua, điều tôi tâm đắc nhất với bản thân là lúc nào tôi cũng được khán giả yêu thương. Mỗi khi trình diễn xong, mọi người đến ôm hôn, bắt tay, dặn dò rất thân tình: "Minh Vương ráng khỏe để tụi tôi còn nghe anh hát hoài. Đừng đau bệnh gì hết nghe".
Bình luận của bạn