Đối thoại với Thượng đế: Tại sao tôi không thể kiếm đủ tiền cho tôi?

"Đối thoại với Thượng đế" - một cuộc đối thoại kỳ lạ của Neale Donal Walsch. Sách do Nhã Nam phát hành.

Lễ chào cờ trang nghiêm tại Quảng trường Ba Đình ngày Quốc khánh 2/9

Vì sao khoai lang là khắc tinh của táo bón?

Chế độ ăn nào phù hợp với người cao tuổi?

Gợi ý mâm cơm ngon, đẹp mắt đãi gia đình dịp nghỉ lễ 2/9

Tình hình này được thể hiện không chỉ nơi ngươi, mà còn nơi rất nhiều người khác nữa.

Ai cũng bảo tôi đó là vấn đề giá trị bản thân, là tôi thiếu tự trọng. Tôi có hàng chục vị thầy, họ bảo tôi rằng thiếu bất cứ gì cũng có thể dò ra đến chỗ thiếu sự tự trọng.

Đó là một lối giản dị hóa tùy tiện. Trong trường hợp này, các thầy dạy sai ngươi rồi. Ngươi không phải đau khổ vì thiếu giá trị  bản thân đâu. Thực ra, thách đố lớn nhất trong đời ngươi là kiểm soát cái tôi của mình. Có người còn nói rằng đó là trường hợp của bệnh quá tự trọng ấy.

Chà, như tôi đây, tôi lại thêm bối rối và mệt mỏi. Nhưng ngài nói đúng.

Cứ mỗi lần ta nói sự thật về ngươi, ngươi lại nói rằng ngươi bối rối và mệt mỏi. Bối rối là phản ứng của một người vần còn một sự đầu tư cái tôi trong cách người khác nhìn mình. Hãy tự mời bản thân vượt qua đó. Hãy thử một cách đáp ứng mới. Thử cười lên xem.

Được thôi.

Tự trọng không phải là vấn đề của ngươi. Ngươi được phú cho khá nhiều nữa. Hầu hết mọi người đều như thế. Các ngươi ai cũng đánh giá cao về bản thân mình và cũng nên như thế. Vì vậy, lòng tự trọng, đối với đại đa số người ta, không phải là vấn đề.

Vậy vấn đề là gì?

Vấn đề là các ngươi thiếu hiểu biết về những nguyên tắc làm cho nhau cùng phong phú. Thông thường điều đó lại đi kèm với những xét đoán sai lầm của số đông về cái gọi là "thiện", cái gọi là "ác". Ta sẽ cho ngươi một ví dụ.

Ngươi mang một ý nghĩ cho rằng tiền bạc là xấu. Ngươi cũng mang một ý nghĩ là Thượng đế là tốt. Lành thay! Thế là trong hệ tư tưởng của ngươi, Thượng đế và tiền bạc không lẫn lộn với nhau được.

z4659261810403_fd8708b02e584d8cef517692e72847f8

Ồ, theo một nghĩa nào đó, đó đúng là cách nghĩ của tôi.

Điều này làm cho mọi việc thêm hấp dẫn, vì khi ấy nó làm cho ngươi khó mà cầm tiền vì một việc tốt nào đó. Ta muốn nói rằng, nếu một việc được ngươi xét là "tốt" ngươi sẽ càng đánh giá nó "kém" về mặt tiền bạc. Như thế, một cái càng tốt thì giá trị tiền bạc càng kém.

Ngươi không lẻ loi trong chuyện này đâu, bởi toàn xã hội của ngươi tin vậy. Bởi thế nên các thầy giáo của ngươi nhận một khoản thù lao còm, còn các cô nàng thoát y lại được thần tài phù hộ. Các nhà lãnh đạo nơi các ngươi thu nhập chẳng đáng bao nhiêu so với các ngôi sao sân cỏ, đến độ họ phải biển thủ, tham nhũng để che lấp sự khác biệt. Các linh mục nơi các ngươi sống bằng bánh mì và nước lã trong khi ngươi ném tiền vào các cuộc giải trí.

Hãy nghĩ về điều đó. Mọi thứ trong đó ngươi đặt cho nó một giá trị nội tại cao, ngươi nhất quyết nó phải rẻ tiền. Nhà khoa học duy nhất khi tìm kiếm một phương thuốc chữa bệnh AIDS đã phải đi xin tiền, trong khi một người phụ nữ viết một cuốn sách dạy làm tình... lại kiếm bộn tiền.

Việc cho mọi cái đảo ngược này là một xu hướng nơi các người và nó nảy sinh từ tư tưởng sai lầm.

Tư tưởng sai lầm là ý niệm của ngươi về tiền bạc. Ngươi yêu mến nó nhưng lại nói rằng đó là cội rễ của sự dữ. Ngươi tôn thờ nó nhưng lại gọi nó là "tiền của bất nhân". Ngươi nói rằng anh chàng đó giàu bẩn thỉu. Và nếu có người thực sự trở nên giàu có nhờ làm việc tốt, lập tức ngươi liền nghi ngờ họ. Ngươi cho đó là "sai."

Thế là, bác sĩ tốt hơn hết là không làm ra quá nhiều tiền hoặc nên kín đáo về nó. Và một mục sư - ái chà, bà ấy tốt nhất không nên kiếm được nhiều tiền, nếu không thì chắc chắn là có vấn đề. 

Ngươi thấy đấy, trong tâm trí ngươi, người nào chọn cái ơn gọi cao nhất thì nên lĩnh lương thấp nhất.

Uhm... Tôi nghĩ rằng không có cái gì là đúng hay sai cả.

Ừ, không có. Chỉ có cái gì phục vụ ngươi, cái gì không thôi. Cái hạn từ "đúng", "sai" là những hạn từ tương đối và ta sử dụng chúng như thế khi ta áp dụng trong mọi trường hợp. Trong trường hợp này, xét tương quan với các phục vụ ngươi - tương quan với cái ngươi nói là ngươi muốn - thì ý nghĩ về tiền bạc của ngươi là những ý nghĩ sai. 

Hãy nhớ nhé, các ý nghĩ luôn có khả năng sáng tạo. Vì thế nếu ngươi nghĩ rằng tiền là xấu, nhưng lại nghĩ mình là tốt... thì có thể thấy được mâu thuẫn rồi đấy.

Đối với hầu hết mọi người, cái mâu thuẫn hầu như không quá lớn. Ai cũng làm điều họ chán ghét để kiếm sống, vì thế họ không quan tam đến việc kiếm tiền nhờ nó. Nhưng ngươi yêu mến điều ngươi làm với ngày giờ trong đời ngươi. Ngươi tôn thờ các hành động ngươi nhồi nhét vào đó. Vì thế, đối với ngươi, nhận một số tiền lớn cho việc ngươi làm, trong hệ thống tư tưởng của ngươi là không chấp nhận được. Ngươi thà chịu đói khát còn hơn nhận "đồng tiền bẩn thỉu" đó... giống như thể dịch vụ đơn thuần ấy sẽ đánh mất sự tinh tuyền của nó nếu ngươi nhận tiền.

Thế là chúng ta có sự hàm hồ đích thực về tiền bạc. Một phần trong ngươi gạt bỏ nó, một phần trong ngươi oán hận vì không có nó. Bây giờ, vũ trụ không biết phải làm gì, vì vũ trụ đã nhận được hai ý nghĩ khác nhau từ ngươi. Thế nên đối với tiền bạc, đời ngươi sẽ diễn ra thất thường, vì ngươi cứ tiếp tục thất thường về tiền bạc.

Ngươi không có một điểm quy chiếu rõ ràng. Ngươi không chắc chắn cái gì là đúng cho mình. Và vũ trụ chỉ là một cỗ máy khổng lồ, nó chỉ tạo ra thật nhiều bản sao ý nghĩ của ngươi thôi.

Và chỉ có một cách để thay đổi tất cả những chuyện này, ngươi phải thay đổi suy nghĩ của ngươi về nó.

Ngài nói đúng, đó là cách tôi suy nghĩ về tiền bạc, nhưng làm sao tôi thay đổi được?

Đây là câu hỏi thú vị nhất. Đối với hầu hết mọi người, phương pháp sáng tạo thông thường là một tiến trình ba bước có liên quan đến ý nghĩ, lời nói và việc làm hay là hành động. 

Trước hết là ý nghĩ. Ý niệm thành hình, khái niệm xuất phát rồi đến lời nói. Hầu hết các ý nghĩ cuối cùng sẽ tư thành hình qua lời nói, thường dưới dạng viết hoặc nói. Điều này tích thêm năng lượng cho ý nghĩ, đẩy nó ra ngoài thế giới, nói nó có thể được người khác nhận ra.

Cuối cùng, trong một số trường hợp, lời nói được đưa vào hành động và ngươi có được cái gọi là kết quả; một sự bày tỏ trong thế giới vật lý về điều đã khởi sự bằng một ý nghĩ.

Mọi thứ quanh ngươi trong thế giới nhân tạo của ngươi đã được hình thành theo cách này - hoặc có chút biến tấu. Tất cả ba trung tâm sáng tạo đều được sử dụng.

Nhưng bây giờ đến câu hỏi: Làm thế nào để thay đổi một ý nghĩ? Đúng, đó là một câu hỏi hay. Và là một vấn đề quan trọng. Vì nếu loài người không thay đổi một số ý nghĩ bảo đảm của họ, nhân loại có thể đưa mình tới chỗ tuyệt diệt. 

Cách nhanh chóng nhất để thay đổi một suy nghĩ gốc rễ hay ý tưởng bảo trợ là đảo ngược quy trình ý nghĩ lời nói hành động. Đó là, hãy thực hiện công việc mà ngươi muốn có ý nghĩ mới rồi hãy nói những lời ngươi muốn có về ý nghĩ mới. Hãy làm điều này thường xuyên và ngươi sẽ rèn luyện tâm trí để nghĩ theo một lối mới.

Rèn luyện tâm trí ư? Nó có giống với kiểm soát tâm trí không? Đó không phải là dẫn dắt tâm trí sao?

Ngươi hãy nghĩ những tư tưởng ngươi muốn nghĩ, không tốt hơn là nghĩ những chuyện của người khác sao? Ngươi tự trang bị cho mình những ý nghĩ sáng tạo, không tốt hơn là những ý nghĩ phản xạ sao?

Nhưng bây giờ tâm trí ngươi tràn ngập những ý nghĩ phản xạ - là kinh nghiệm của những người khác, rất ít từ những dữ liệu cho ngươi tạo ra, còn từ những lựa chọn của chính ngươi lại càng hiếm.

Ý nghĩ gốc rễ của ngươi về tiền bạc là một ví dụ. Suy nghĩ về tiền bạc của ngươi (tiền bạc là xấu) trực tiếp đối chọi với kinh nghiệm của ngươi (có tiền thì tuyệt). Thế là ngươi phải chạy vòng vòng và tự lừa dối chính mình về kinh nghiệm của ngươi, để biện minh có ý nghĩ căn bản kia.

Ngươi đã bén rễ quá sâu tư tưởng này, cho nên ngươi không bao giờ cho rằng ý niệm của ngươi về tiền có thể là không chính xác. 

Thế nên, bây giờ điều chúng ta cần bận tâm là theo kịp một dữ liệu nào đó do ngươi tạo nên, và đó là cách chúng ta thay đổi ý nghĩ căn bản, và làm cho nó trở thành ý nghĩa gốc của ngươi chứ không phải của ai khác. 

Ngươi có một ý nghĩa gốc nữa về tiền bạc nữa.

Đó là gì vậy?

Đó là không đủ tiền. Thực ra ngươi có ý nghĩ gốc này về hầu như mọi thứ. Không đủ tiền bạc, không đủ thời gian, không đủ tình yêu, không đủ cái ăn cái mặc, nước nôi, không đủ lòng thương xót trong thế giới... Cái gì tốt đều không đủ.

Cái ý thức tập thể về "sự-không-đủ" này tạo ra và tái tạo thế giới như ngươi thấy đấy.

Đúng, vậy tôi có hai ý nghĩ gốc - ý nghĩ đảm bảo - phải thay đổi về tiền bạc.

Ít nhất là hai, chắc còn nhiều hơn nữa. Tiền bạc là xấu... tiền bạc thì hiếm hoi, không nên nhận tiền bạc khi làm công việc cho Thượng đế...

Tôi thấy rồi. Tôi có khá nhiều việc phải làm đây.

Đúng vậy, nếu ngươi không hạnh phúc với chuyện tiền bạc của ngươi hiện giờ. Mặt khác, điều quan trọng cần phải hiểu ngươi không hạnh phúc với tình hình tiền bạc hiện tại bởi vì ngươi không hạnh phúc với tình trạng tiền bạc hiện tại.

Sao Ngài không nói dễ hiểu hơn một chút? Ý của Ngài là gì khi nói rằng tôi không hạnh phúc với tình hình tiền bạc của tôi bởi vì tôi không hạnh phúc với tình trạng tiền bạc của tôi?

Ngươi là cái ngươi nghĩ ngươi là. Nó là một cái vòng luẩn quẩn nếu mang ý nghĩ tiêu cực. Ngươi phải tìm ra một cách để bứt phá ra khỏi vòng này. Rất nhiều kinh nghiệm trong hiện tại của ngươi đặt cơ sở trên ý nghĩ trước đây của ngươi. Ý nghĩ đưa đến kinh nghiệm và kinh nghiệm đưa đến ý nghĩ, rồi lại đưa đến kinh nghiệm. Điều này có thể tạo ra niềm vui không dứt khi ý nghĩ chủ đạo là vui vẻ. Nó có thể và tạo ra hỏa ngục triền miên khi ý nghĩ chủ đạo có vẻ u ám.

Mẹo ở đây là thay đổi ý nghĩ chủ đạo, bằng cách làm trước nghĩ sau như ta đã nói ở trên.

Cảm ơn Ngài. 

 
PV
Mời quý vị độc giả đọc tin hàng ngày về chủ đề sức khỏe tại suckhoecong.vn trong chuyên mục Tâm thức