Sai lầm - nên nhận hơn là né!


Câu hỏi sau đây có thể là một trong những câu hỏi định nghĩa về sự nghiệp một người làm quản lý: Khi nào nhà quản trị nên đứng ra chịu trách nhiệm và nhận những lời chỉ trích do một thương vụ hay một chiến thuật sai lầm? Còn khi nào thì né tránh để những mũi tên chỉ trích đó hướng vào người khác?

1. Thừa nhận lỗi lầm chân thành

Thực tế hầu như mọi khách hàng đều thích cái gì đó hơi kém hoàn hảo một chút, bởi nó an toàn và đem về ít nghi ngờ sau này. Thừa nhận rằng sản phẩm, dịch vụ, chiến lược kinh doanh có sai lầm từ phía chủ động cho thấy mức độ xác thực, chân thành trước khi sự việc "bị đào sâu" một cách cố ý. Thêm nữa, thật khó mà nổi sung lên với ai đó khi họ nói "Anh nói đúng. Tôi sẽ sửa sai" hơn là những người cứ khăng khăng lỗi đó không phải của họ ngay cả khi bạn biết chắc chắn đó là lỗi của họ, trong quản trị cũng vậy, sếp sẵn sàng nhận lỗi bao giờ cũng gắn bó lâu hơn với cấp dưới của mình.

2. Nhận diện sai lầm chi tiết

Khi bạn điều tra quá trình và nguyên nhân xảy ra sai lầm, bạn có thể sửa chữa khắc phục quá trình xảy ra sai sót. Tiến bộ thực sự trong các công ty thường được xây dựng trên nền tảng những sai lầm và những cải tiến mà họ châm ngòi. Một nhà quản trị giỏi cần phải chắc chắn rằng các nhân viên dưới quyền không ngần ngại mắc lỗi và thừa nhận sai lầm. Bởi vô hình trung, những phân tích về sai lầm lại có thể là cách mới để "lên dây cót" tinh thần cho toàn tổ chức. Quan trọng nhất, những sai lầm đã xảy ra rồi đừng để nó xuất hiện lại, hoặc xuất hiện tệ hơn. Nhận diện phải luôn đi đôi với giải pháp sửa sai.

3. Hạn chế tối đa việc đổ lỗi

Nếu bạn chịu trách nhiệm đối với sản phẩm cuối cùng thì khách hàng sẽ buộc bạn phải có trách nhiệm đối với một sai sót ngay cả khi đó thực sự không phải lỗi của bạn. Thay vì chỉ tay năm ngón, hãy nhắm mục tiêu tới những việc bạn có thể làm để việc tương tự không tái diễn.

anhvan
Mời quý vị độc giả đọc tin hàng ngày về chủ đề sức khỏe tại suckhoecong.vn trong chuyên mục Kinh doanh - Tiêu dùng