Đi đi con, cho "chân cứng đá mềm"...

Con hãy cứ tự tin, mạnh dạn mà bước ra ngoài... (Ảnh minh họa)

MC Thanh Vân chia sẻ kinh nghiệm nuôi con một mình

“Nặn” con thiên tài ngay từ trong bụng mẹ

Nuôi con thời bão giá, không lo "vỡ nợ"

Nuôi con ăn dặm kiểu Tây

Con vào lớp 1 thì mẹ sinh em được hai tháng. Sáu tuổi, con phải mạnh mẽ hơn để bắt đầu học cách tự lập, trong khi bạn bè cùng trang lứa hàng ngày được mẹ cha đưa đến trường, hồn nhiên với bầu trời mở ra trước mắt. Con gái của mẹ phải “quá giang” bạn hàng xóm để đến trường những khi ba chưa về kịp. Con tự tìm vào lớp với ánh mắt ngơ ngác lẫn bao điều xa lạ, lẻ loi. Mẹ thương con thắt lòng nhưng không biết phải làm sao...

Thời gian qua đi, con gái mẹ lớn lên với vẻ mạnh mẽ, độc lập, cá tính. Kết quả học tập của con không làm ba mẹ phải lo lắng. Mẹ từng yên tâm nghĩ, sự “thiệt thòi” của riêng con xem ra cũng... có lợi. Vì nhờ nó, con cứng cỏi hơn, vững vàng hơn so với những đứa trẻ được ấp ủ kỹ lưỡng.

Nhưng một ngày mẹ hốt hoảng nhận ra, sự cứng cỏi, mạnh mẽ, cá tính của con chỉ là vỏ bọc bên ngoài. Con đã cố tạo ra nó để che đi nỗi lo sợ cùng cảm giác lẻ loi, để ba mẹ yên tâm về con gái lớn trong cuộc sống đầy rẫy những mệt mỏi, lo toan. Ba mẹ cứ vô tình tin rằng con mình bản lĩnh, cho đến khi nhận ra con đã sống thu mình trong cái vỏ ốc lạnh lùng, đơn độc. Con không thích có nhiều bạn, con không muốn đi chơi, không chịu mở lòng... Mẹ chẳng cách gì thuyết phục con cùng đi đâu đó, bạn bè khó khăn lắm mới có thể lôi kéo con ra khỏi bốn bức tường, để thư giãn sau những ngày học hành, thi cử căng thẳng.

Làm bạn thường xuyên với con hình như chỉ những trang sách và chiếc máy vi tính. Tất cả những điều bình thường ở lứa tuổi con, đều bị con gọi tên là “xàm”, là “nhảm nhí”! Con cứ mỉa mai để cố che đi nỗi sợ hãi vu vơ sau khi lên mạng hoặc nghe kể về một vụ bắt cóc, giết người, tống tiền nào đó. Con bảo đời bây giờ đầy rẫy những dụ dỗ, lừa lọc, phản trắc, bất an... Và con đã xây nên một thành trì kiên cố để bảo vệ mình, để tránh sa vào những nguy cơ có thể đến với mình một cách thái quá. Con luôn phòng vệ và nghi ngờ tất cả. Ai cũng có thể biến thành kẻ xấu bất cứ lúc nào qua lăng kính xám xịt dưới mắt con.

Mẹ lo lắm con gái ơi. Rồi đây con sẽ rời khỏi gia đình để hòa nhập với cuộc sống mới mà không phải lúc nào cũng có ba mẹ kề bên. Con sẽ sống với mọi người ra sao bằng đôi mắt luôn dè dặt, ám ảnh, nghi ngờ. Cần biết cảnh giác nhưng cũng cần mở lòng đón nhận bao điều tốt đẹp sẽ đến với mình, con nhé. Con cứ tự tin, mạnh dạn mà bước ra ngoài. Hãy mở rộng lòng mình mà đón nhận niềm vui, tiếng cười và lòng nhân ái. Như đón nhận không khí trong lành vào những sáng sớm mai. Tự nhiên như hơi thở nhẹ nhàng mỗi ngày, mỗi phút, mỗi giây. Rồi con cũng sẽ đem đến cho đời niềm vui, để thấy mình nhân đôi niềm hạnh phúc. Để thấy cuộc sống này còn cả những yêu thương...

Con gái ơi, hãy mở cửa bước ra. Đi đi con, đi cho “chân cứng đá mềm”. Vì bên con còn có ba, có mẹ và bao người thân yêu. Cả những điều tốt đẹp cuộc đời sẽ đem đến cho con. Mẹ mong con hãy tin như thế...

Mời quý vị độc giả đọc tin hàng ngày về chủ đề sức khỏe tại suckhoecong.vn trong chuyên mục Tâm thức