Không yêu tại sao anh lại lên giường với tôi?
Phụ nữ chân dài thì giỏi ái ân?
Cẩm nang lên giường: Trân trọng đàn ông từ phẩm giá!
"Phụ nữ dễ dãi lên giường với đàn ông chỉ là thứ... đồ chơi"
"Lên giường" buổi hẹn đầu tiên?
Tôi sinh ra trong một gia đình khá giả, cuộc sống vô lo vô nghĩ từ bé nên không tránh được chuyện va vấp. Biết điều đó nên tôi luôn có những hạn chế trong các cuộc chơi, mọi thứ dừng lại ở mức “ngoan hiền”, đến trường Đại học, về nhà hoặc đi “chém gió” với lũ bạn mà thôi.
Thế rồi một tình yêu đến với tôi thật bất ngờ! Tôi có tình cảm với anh ngay từ lần đầu tiên, anh trông bảnh trai, ga lăng và rất đàn ông. Thời gian cứ trôi đi trong hạnh phúc, anh ngỏ ý muốn mối quan hệ của chúng tôi được đẩy lên một mức cao hơn, anh sẵn sàng đi làm thêm giờ để có thêm tiền xây dựng tương lai.
Anh là một người hiền lành và có học thức nên tôi nghĩ anh sẽ là người tử tế và biết lo cho tôi. Thế nhưng, một hôm những va chạm của cơ thể xuất hiện một cách mạnh mẽ, anh muốn chúng tôi lên giường với nhau, anh đã cố tình lấy đi cái quý giá nhất của tôi…
Một năm trôi qua, tình cảm tôi dành cho anh ngày càng sâu đậm và tôi chỉ mong anh sẽ là chồng mình. Lúc nào tôi cũng nghĩ đến chuyện tương lai của hai đứa và anh vẫn thương và quan tâm tôi như ngày xưa. Rồi công việc của tôi cũng ổn định dần, kiếm được tiền và nghĩ rằng đã đến lúc hợp thức hóa mọi thứ.
Đang trong niềm hạnh phúc hân hoan thì bỗng dưng anh quay ngoắt lại, bỏ bê và không còn thường xuyên liên lạc với tôi nữa. Tôi nghĩ anh đang buồn công việc làm ăn nên tôi không muốn nói đến chuyện tình cảm nữa mà cố gắng nói chuyện vui để anh cảm thấy thoải mái hơn. Nhưng khi vừa đi làm về, tôi đột ngột nhận được tin nhắn của anh, nói rằng:”Anh cảm thấy chúng ta không hợp nên chúng ta dừng lại ở đây nhé!”
Đọc xong những dòng tin nhắn của anh, người tôi không thể tin nổi điều ấy là sự thật, tại sao khi đã có tất cả anh mới nói là chúng ta không hợp? Vậy tình cảm trước nay chỉ là trò đùa sao?
Tôi chạy đến tìm anh thì lại nghe được một câu chuyện khác, "Gia đình anh không cho anh chịu cưới em thì anh phải làm sao? rồi "Nhà anh là một bể khổ, anh không muốn em phải khổ theo"…
Tôi buồn và khóc rất nhiều khi nghe anh nói vậy. Trong lòng tôi khi ấy có muôn vàn câu hỏi nhưng cuối cùng, tôi cũng chẳng nói được lời nào… mọi lý do lúc này là thừa thãi. Nhưng tôi cũng bất chấp tất cả mà nói với anh rằng:”Em chấp nhận tất cả, không cần anh phải cưới em, chỉ cần anh vẫn bên em được rồi”. Đáp lại câu nói của tôi chỉ là những tiếng thở dài của anh. Tôi ra về, mọi chuyện vẫn chưa được giải quyết, kèm theo những câu nói yếu ớt của anh, "Em cứ về nhà đi để anh tính. Chắc sẽ ổn thôi”.
Không như những gì anh nói, anh lại tiếp tục im lặng… Tôi điện thoại hỏi "Anh đang nghĩ gì và muốn gì?" thì anh nói "Muốn chia tay". Tôi hỏi lại "Vậy tại sao anh vẫn còn làm chuyện đó với em?” và anh trả lời một cách ngắn gọn, "Không yêu nữa nhưng vẫn có thể làm chuyện đó”,… rồi anh tắt máy và không liên lạc với tôi kể từ đó.
Tôi không hiểu tại sao mình vẫn không tin đó là sự thật, tôi nhắn tin thì anh không trả lời, rồi đến một lúc anh tỏ ra tàn nhẫn khi nói thẳng với tôi rằng anh đang đi chơi với bạn gái, đừng làm phiền. Tôi thấy xấu hổ và tủi nhục vô cùng.
Bây giờ, khi biết mình chỉ là kẻ thừa trong hạnh phúc của người khác, tôi chỉ biết chuyên tâm vào công việc của mình, tôi muốn kiếm thật nhiều tiền và sống một cuộc sống mới tốt đẹp hơn. Tôi sẽ bù đắp cho bản thân mình, cho bố mẹ mình vì tôi cảm thấy có lỗi với bố mẹ rất nhiều!
Trong lòng tôi luôn suy nghĩ và day dứt vì sự ngu dại của mình. Tôi không biết sau này liệu có ai sẽ chấp nhận một người dễ dãi và không còn trong trắng như tôi không?".
Tôi luôn mơ có được một gia đình nhỏ hạnh phúc… nhưng liệu có được không?
Bình luận của bạn