Cuộc sống không là gì ngoài sự khám phá - khám phá nguồn gốc của sự mạnh khỏe, hạnh phúc.
Bổ nhiệm Vụ trưởng Kiểm toán Nhà nước giữ chức Thứ trưởng Bộ Y tế
Điểm mới trong Luật Khám bệnh, chữa bệnh vừa được thông qua
Đốt điện tim có hiệu quả với tình trạng nhịp tim nhanh của tôi không?
Uống nước trong khi tập luyện có an toàn?
Trích: Suy ngẫm cuối cùng vào buổi tối - Osho
Ngày 1.
Tình trạng khỏe mạnh, hạnh phúc của con người là với Thượng đế. Nếu bén rễ trong Thượng đế, chúng ta toàn vẹn và khỏe mạnh. Nếu vẫn xa rời Thượng đế, ta như người mất gốc, không được nuôi dưỡng. Thượng đế giống mẹ hơn là cha, như phụ nữ hơn là đàn ông. Chính thái độ sô vanh của nam giới đã biến Ngài thành đàn ông.
Thượng đế là đất, là sự nuôi dưỡng, là tình trạng mạnh khỏe, hạnh phúc của chúng ta. Và toàn bộ cuộc sống không là gì ngoài sự khám phá - khám phá nguồn gốc của sự mạnh khỏe, hạnh phúc ấy.
Ngày 2.
Người buông xuôi vào sự hiện hữu không cần nói gì cả; chính sự buông xuôi ấy sẽ chuyển hóa cuộc đời họ. Tất cả những gì người đi tìm cần làm là buông bỏ cái tôi, vì cái tôi là nguyên nhân duy nhất gây ra toàn bộ khổ não và buồn phiền của chúng ta.
Cái tôi là bức tường duy nhất giữa ta và sự hiện hữu. Và bức tường ấy cũng chẳng được làm từ những viên gạch đặc chắc nữa, đó chỉ là một ý tưởng, chỉ là không khí nóng, chỉ cần một vết kim châm và khí cầu có thể nổ tung. Không cần làm gì nhiều, chỉ cần trí tuệ, một chút hiểu biết.
Ngày 3.
Con người phải vượt lên ý chí riêng của mình để trở thành một phần của ý chí thần thánh. Họ phải buông bỏ ý chí riêng, vì đó là toàn bộ rắc rối.
Một khi ý chí của chúng ta tan biến, thần tính bắt đầu hoạt động thông qua chúng ta. Khi ấy, khong có khổ não, không có lo âu. Con người hoàn toàn thư giãn, chẳng có khó khăn gì.
Tất cả vấn đề đều nảy sinh từ ý chí của bạn, bởi vì ý chí nghĩa là tranh đấu về cái toàn bộ. Đó là sự vật lộn và vật lộn tất yếu mang đến căng thẳng. Và bạn tránh sao khỏi thất bại; vì thế, dù tranh đấu dữ dội thế nào, sâu bên trong tim, sâu bên dưới đâu đó, người ta biết rằng điều đó là vô vọng. Không ai có thể thành công khi chống lại cái toàn bộ.
Sannyas nghĩa là buông bỏ, vượt lên ý chí riêng của mình. Và khoảnh khắc bạn buông bỏ ý chí riêng, mọi thứ là của bạn. Vũ trụ mở cửa cho bạn. Mọi bí ẩn trình ra với bạn, mọi bí mật, mọi chìa khóa được trao cho bạn.
Khi bạn buông bỏ ý chí, bạn trở thành chủ nhân. Còn giữ ý chí và tranh đấu vì điều đó, bạn vẫn là nô lệ.
Ngày 4.
Cuộc sống đích thực bao gồm sự mềm mại, dễ tổn thương, cởi mở. Đừng e sợ sự hiện hữu. Sự hiện hữu chăm sóc bạn, yêu thương bạn. Không cần tranh đấu với sự hiện hữu.
Sự hiện hữu sẵn sàng cho nhiều hơn những gì bạn có thể yêu cầu hoặc tưởng tượng. Nhưng sự hiện hữu chỉ có thể cho nếu bạn mềm mại, dễ tổn thương. Nếu bạn xốp, sự hiện hữu có thể đi vào từ khắp mọi nơi. Hãy thật xốp, sẵn sàng đón nhận sự hiện hữu, không sợ hãi. Không cần sợ hãi. Đó là sự hiện hữu của chúng ta, ta thuộc về điều đó, điều đó thuộc về chúng ta.
Ngày 5.
Đức Phật có một vẻ đẹp tuyệt diệu bao quanh Ngài, một sự duyên dáng không thể giải thích, một cái gì đó rất phi phàm. Và điều đó có thể xảy ra chỉ vì Ngài không bao giờ tin vào ý niệm ngu ngốc về Thượng đế. Ngài đi thẳng vào cuộc tìm kiếm và công cuộc truy tìm sự hiện diện của phúc lạc. Và bởi vì trở nên phúc lạc nên Ngài trở nên thiêng liêng. Ngài biết Thượng đế có hiện hữu, không phải như một con người mà như một tính chất.
Giống như khi mặt trời mọc, cùng tính chất ấy.
Giống như khi chim cúc cu bắt đầu cất tiếng gáy từ xa, cùng tính chất ấy.
Tính chất này có ở đóa hồng, có trong ánh mắt hai người yêu nhau, có trong người vũ công quên mình trong điệu nhảy, khi đó, người vũ công tan biến, chỉ còn lại vũ điệu.
Ngày 6.
Toàn bộ cách tiếp cận của tôi không dạy bạn phải có niềm tin nhất định mà tạo ra một môi trường đúng trong lòng bạn. Phúc lạc là môi trường đúng đắn.
Hãy yêu thương, ca hát, nhảy múa, tận hưởng nhiều nhất có thể. Những gì có thể tận hưởng phải được tận hưởng và chỉ khi ấy, khi bạn đang dâng cao trong sự hân hoan, cảm giác biết ơn mới nảy sinh. Đến một thời điểm nhất định, bạn bắt đầu cảm nhận được ân điển của Thượng đế, phước lành của việc có mặt trên đời. Khi ấy mới có sự biết ơn - và sự biết ơn đó trở thành sự thờ phụng.
Ngày 7.
Cơ thể có sinh và có tử, tâm trí có sinh và có tử. Nhưng bạn không phải là cơ thể lẫn tâm trí. Bạn là cái gì đó siêu việt hơn cả hai, cái gì đó không bao giờ chết đi và chưa từng được sinh ra. Bạn đã luôn ở đây và sẽ mãi ở đây.
Khoảnh khắc một người bắt đầu cảm nhận được điều đó, toàn bộ nhìn nhận về cuộc sống từ từ thay đổi. Tất cả những gì đã từng quan trọng trước đó, từ khoảnh khắc ấy trở thành không quan trọng: tiền bạc, quyền lực, thanh thế và mọi thứ tương tự.
Và tất cả những gì chưa từng quan trọng trước đó đột nhiên trở nên quan trọng: tình yêu thương, lòng trắc ẩn, thiền định, cầu nguyện, thần tính.
Hãy nhớ rằng, bên trong bạn có cái gì đó vĩnh hằng.
Bình luận của bạn