Tất cả tài sản đáng giá trong nhà chị Hải đã bán hết để chữa bệnh cho con
“Chỉ ở bệnh viện, con mới được ăn canh sườn”
Rơi nước mắt chuyện bố ung thư chăm con viêm màng não
Những "thân cò" sống mòn xóm chạy thận
Mẹ bỏ đi rồi, ai cứu lấy con?
Người mà tôi đang nói đến là chị Trần Thị Hải ở xã Yên Mỹ, huyện Nông Cống, tỉnh Thanh Hóa. Hình ảnh một người phụ nữ hốc hác, tiều tụy cứ ám ảnh tôi mãi. Tôi không khỏi ngỡ ngàng khi được biết chị mới 28 tuổi, bởi ban đầu mới gặp tôi đoán chí ít chị cũng phải ngoài tuổi 35. Thật không khó lý giải cho sự “già nua” ấy bởi người phụ nữ này đã trải qua những chuỗi ngày đẵng đẵng đi viện chăm con, bởi sự lam lũ, quần quật làm việc tối ngày để mong kiếm được chút tiền cho được đến viện.
Người ta thường nói được cái nọ thì mất cái kia. Nhưng có lẽ điều đó không đúng với chị Hải. Cuộc đời chị mất nhiều quá, dường như tất cả cùng cực đau khổ cùng một lúc ập đến với người đàn bà nhỏ bé đó. Cách đây gần 1 năm chị phát hiện đứa con trai 2 tuổi rưỡi mắc bệnh ung thư võng mạc. Để cứu lấy con, chị đã bán hết tài sản trong nhà, ngược xuôi vay mượn anh em, hàng xóm, bạn bè khắp nơi.
Cũng kể từ ngày đó, hai mẹ con “tha nhau” từ Bệnh viện Mắt Trung ương xuống Bệnh viện K2 Tân Triều, rồi từ Hà Nội và Thanh Hóa. Chị Hải kể: “Khi nghe bác sỹ thông báo con mình bị ung thư mắt và phải mổ gấp để bảo vệ mắt còn lại khỏi lây bệnh tôi như chết lặng. Ngày ngày, nhìn con mất đi một mắt, phải thay mắt giả mà lòng tôi quặn đau, khóc không thành tiếng”. Hai mẹ con chị gần như ngày này qua tháng khác phải sống trong bệnh viện. Mỗi lần về nhà cũng rất chóng vánh chỉ kịp gom được chút tiền rồi lại đưa nhau đến bệnh viện.
Theo như bác sỹ điều trị cho bé Dũng, con trai chị thì cứ 20 ngày phải đưa bé đi truyền hóa chất một lần. Cứ như vậy truyền 6 lần rồi về nhà theo dõi, nếu 3 tháng, 6 tháng sau không thấy di căn thì không phải truyền hóa chất, nếu phát hiện di căn thì vẫn tiếp tục chạy chữa. Sau khi truyền hóa chất, bé Dũng con trai chị thường xuyên bị sốt và quấy khóc. Có những hôm bé khóc cả đêm, chị phải bế con đi khắp bệnh viện để dỗ dành cháu. Có đôi lúc bác sỹ hỏi chị: "Tại sao con bị bệnh nặng thế mà chỉ có mẹ bầu chăm con". Chị chỉ biết trả lời: "Bố nó bài bạc, rượu chè nợ nhiều quá giờ bỏ đi biệt tăm rồi".
Tưởng như tất cả khổ đau đến đó đã hết, đùng một cái chị phát hiện mình có bầu, đi khám thì mới phát hiện thai được 3 tháng. Bởi không được bồi bổ lại phải làm lụng vất vả cực nhọc nên con gái chị mới được trong bụng mẹ 7 tháng rưỡi đã đòi "chui ra". Giờ chị cũng chẳng biết tình hình của đứa con gái mới sinh thế nào vì bé sinh non tháng chỉ nặng 1,2kg vẫn đang phải ở phòng cách ly. Hàng này, chị Hải vẫn phải chạy qua, chạy lại giữa 2 bệnh viện để lo cho hai đứa con bé bỏng tội nghiệp của mình.
Người ta thường nói, cuộc đời người phụ nữ đau đớn nhất là lúc sinh nở và lúc người chồng mà mình yêu thương nhất rời bỏ mình. Dường như chị còn phải chịu nhiều nỗi đau hơn thế, sinh nở không có chồng ở bên, con bị ung thư và chồng bỏ đi. Trước đây, ngoài thời gian đưa con đi truyền hóa chất thì chị có đi làm thêm vài việc để kiếm thêm, nhưng nay cũng chịu, không làm được. Với mấy sào lúc ở quê thì cũng chỉ làm đủ ăn chứ không dư giả gì. Bố mẹ ruột chị ở quê dù đã hơn 60 tuổi nhưng vẫn phải vay mượn làm lụng để gửi tiền cho con gái, cho cháu ngoại chữa bệnh.
Trong cuộc trò chuyện của tôi với chị tuyệt nhiên chị không rơi một giọt nước mắt nào. Có lẽ trong gần một năm qua, chị đã khóc hết nước mắt vì chồng, vì con, giờ nước mắt cũng chẳng còn, chỉ còn tiếng thở dài. Chị bảo: “Thôi cái số mình nó thế thì mình phải chấp nhận, phải mạnh mẽ sống để làm chỗ dựa cho 2 đứa con vì chúng còn bé quá”.
Chăm hai đứa con nhưng tiền thì không một xu dính túi, người mẹ ấy chẳng biết có thể trụ lại được bao lâu nữa. Dù mệt mỏi, nhưng chưa bao giờ người mẹ nghèo đó ngừng hi vọng một ngày nào đó các con mình sẽ khỏe mạnh. Dù biết rằng ngày đó với chị là không đơn giản.
Mọi sự giúp đỡ chị Lê Thị Hải xin gửi về:
Chị Lê Thị Hải, số điện thoại: 01634794953.
Ngoài cách ủng hộ trực tiếp cho chị Lê Thị Hải, độc giả quan tâm cũng có thể ủng hộ chị Hải qua Tạp chí Thực phẩm chức năng. Ghi rõ ủng hộ chị Trần Thị Hải qua số tài khoản sau: 41021020012397040010, Ngân hàng Bưu điện Liên Việt, phòng giao dịch Trần Đăng Ninh, Hà Nội.
Bình luận của bạn