365 khoảnh khắc tâm thiền: Thiên đường không ở đâu xa

Thiên đường có thể tìm thấy ở trong mỗi người

“Nàng” ban Tây Bắc xinh đẹp, rực rỡ giữa lòng Hà Nội

Quyền Chủ tịch nước gặp mặt, tri ân các thầy thuốc

Tăng lương cơ sở, chế độ bảo hiểm y tế năm 2023 có gì thay đổi?

Bộ trưởng Bộ Y tế gửi thư tri ân chiến sỹ áo trắng trên mọi miền Tổ quốc

Trích: Suy ngẫm đầu tiên vào buổi sáng - Osho

Ngày 1.

Tất cả những gì bạn làm là thư giãn, hiện hữu nơi chính mình, tiến sâu vào tồn tại, sâu đến nỗi cả thế giới biến mất, như thể không còn tồn tại khoảnh khắc ấy. Khi đó, ý thức của bạn là tất cả những gì tồn tại. Toàn bộ tồn tại trở thành không tồn tại và chỉ cuộc sống của bạn là tất cả. Sự thuần khiết của cuộc sống... không có bất cứ cái gì làm nó ô nhiễm. Không gì được phản chiếu trong tấm gương của bạn. Ý thức của bạn thuần khiết, không lăn tăn, không gợn sóng. Trong khoảnh khắc ấy, người ta biết được thiên đường là gì.

Chúng ta vốn dĩ không đánh mất thiên đường. Thiên đường luôn tồn tại trong ta, nhưng ta chưa bao giờ nhìn vào nội tâm mình.

Ngày 2.

Con người khi được sinh ra không phải là một sinh linh đã hoàn tất. Con người là một trạng thái để ngỏ thế nên, con người có thể là một ngàn lẻ một thứ. Con người có thể là Judas, cũng có thể là chúa Jesus. Tât cả những khả năng này đều để ngổ, tất cả mọi phương án đều có sẵn.

Vì thế, những người nghiễm nhiên chấp nhận cuộc đời đã bỏ lỡ ý nghĩa cuộc đời. Cuộc sống là một sự truy cầu, con người sinh ra như một sự truy cầu. Làm thế nào để trở nên toàn bộ, làm thế nào để trở nên trọn vẹn. Đây là phẩm giá của con người, tính chất độc nhất vô nhị của con người. Họ có thể phát triển vì họ chưa trọn vẹn, họ có thể nở hoa vì họ chưa hoàn thành, họ có thể học hỏi vì họ có thể trở thành.

Ngày 3. 

Sự hiện hữu cất tiếng trong trái tim mỗi người, nhưng đầu óc chúng ta lại quá bận rộn, đến nỗi không bao giờ lắng nghe tiếng nói tĩnh lặng, nhỏ nhẹ bên trong. Có quá nhiều thanh âm om sòm, quá nhiều ồn ào không cần thiết - chúng ta đã biến đầu mình thành cái chợ. Trái tim liên tục kêu gọi, và chúng ta cứ mãi thờ ơ không nghe thấy tiếng nói con tim. Tồn tại không ử đâu xa, mà ở rất gần bên ta. Tất cả những gì bạn cần là nghệ thuật khiến tâm trí tĩnh lặng một chút, bớt ồn ào một chút, bình an và thư giãn hơn một chút.

Ngày 4.

Chúng ta không thể tự mình chiến thắng. Nếu ra sức giành chiến thắng cho mình, chúng ta tất yếu bị đánh bại, diệt vong. Thất bại là tuyệt đối chắc chắn, không thể né tránh. Giống như con sóng nhỏ chống lại cả đại dương mênh mông. Sóng thuộc về đại dương, làm sao có thể chống lại? Sóng chỉ có thể chiến thắng trong đại dương, không thể chống lại, không thể không cần đến đại dương.

Con người chiến thắng khi sống không theo ý chí riêng mà theo ý chí của sự hiện hữu.

Ngày 5.

Từ chính khoảnh khắc này, hãy nhớ rằng, bạn không tách rời khỏi sự hiện hữu. Và không chỉ nhớ, hãy thực nghiệm: hòa làm một với cái cây bạn đang ngồi cạnh, hòa làm một với dòng sông bạn đang bơi, hòa làm một với người mà bạn đang nắm tay. Chậm, thật chậm, hãy thực nghiệm hòa làm một với hò đá bạn đang ngồi lên, hòa làm một với ngôi sao mà bạn đang nhìn vào trong bóng đêm.

Dần dần, chậm rãi, bạn trở nên thành thục trong việc hòa vào đối tượng. Người quan sát trở thành đối tượng được quan sát, người biết trở thành được biết. Khoảnh khắc ấy, bạn sẽ biết được hai điều: tình yêu thương và phúc lạc - phúc lạc cho bản thân, tình yêu thương cho tất cả.

Ngày 6.

Con người là một hạt mầm, nhưng chỉ là hạt mầm - có tiềm năng to lớn nhưng chẳng có gì hiện hành. Hạt mầm có thể chết như một hạt mầm, không bao giờ trở thành cây, không bao giờ nở thành hoa. Con người là một hạt mầm ánh sáng nhưng con người không rực rỡ, không tỏa sáng vì lý do đơn giản rằng lớp vỏ hạt mầm quá cứng và không có cửa sổ. Con người vẫn bị bọc kín trong bản ngã, nên chúng ta mới thấy sự u tối trên khuôn mặt, trong ánh mắt. Nếu có thể phá vỡ lớp vỏ - điều này hoàn toàn có thể - ánh sáng tuyệt diệu liền được giải phóng, mang lại cảm giác ngất ngây, sự vĩnh hằng. Sự bùng nổ của ánh sáng tuyệt diệu giúp bạn nhận thức được tính vĩnh hằng, thần tính của bạn.

Ngày 7.

Để đập vỡ hạt mầm, không có cách nào khác ngoài thiền. Không ai biết sẽ mất bao lâu bởi mỗi cá nhân là khác biệt. 

Nhưng có một điều chắc chắn là, mất nhiều hay ít thời gian cũng không quan trọng, quan trọng là, cuối cùng, vỏ hạt mầm có thể được phá vỡ, bước đột phá có thể xảy ra. Và đó là hy vọng duy nhất cho con người, bởi vì chỉ thông qua bước đột phá ấy, bạn mới biết Thượng đế là gì. Khi ấy, cuộc sống mới có ý nghĩa, đáng sống, có vẻ đẹp và phước lành.

 
PV (lược trích)
Mời quý vị độc giả đọc tin hàng ngày về chủ đề sức khỏe tại suckhoecong.vn trong chuyên mục Tâm thức