Bộ ảnh mang tên "Ba kể [công] con nghe" là câu chuyện về những vất vả của người vợ khi mang thai cô con gái và cũng là món quà dành tặng cho đứa con sắp chào đời.
Hẳn nhiên là đầu tiên, ba và mẹ cưới nhau rồi mới có con, chứ không thì ông ngoại đã cạo đầu ba rồi, Tép nhỉ?!
Nhưng dù ông ngoại không cạo đầu ba thì ba cũng đem đầu ra tiệm hớt tóc bảo cạo. Vì cái ngày Trăng Mật đầu tiên ngoài Đà Nẵng trời nóng...vỡ mật, thế là tóc ba theo gió bay xa…
Lúc mẹ gọi điện bảo ba gỏn lọn: "2 vạch!" là khi tóc ba mới mọc lên cũn cỡn ( Lần đó chính là khi ba mẹ có Tít. Niềm vui chưa được bao lâu thì Tít ra đi, đêm hôm ấy dài như vô tận. Nhưng rồi chẳng lâu sau đó, mẹ lại reo vào điện thoại với ba “2 vạch”, và lần này chính là con.)
Ai chà chà, thế là ba lại có dịp ra vẻ đảm đang… Nhưng tính ba chả hiểu sao lại cộc cằn hẳn lên, cứ trợn mắt thét vào mặt mẹ mỗi lần mẹ đòi rớ vào cây chổi, cái máy giặt hay cái nùi rửa chén. Ba thấy mình thật thô lỗ…
Cho nên ba bù đắp cho mẹ bằng cách mỗi sáng đánh thức mẹ dậy bằng một bài mát-gần, mát-xa 2 chân, 2 cẳng
Rồi thì ga-lăng nghiêng xe 1 góc 37 độ 5 để mẹ khỏi phải nhón cao khi ngồi lên yên, dù sau đó phải khó khăn lắm ba mới cân bằng xe được (Cái cảnh này nếu khi lớn lên con có dịp chở 2 con heo ở yên sau con sẽ hiểu)
À, nhiều lần mẹ bảo con đòi ăn khuya rồi bắt ba đi mua. Sau này ba sẽ gặp con hỏi trực tiếp để đối chứng
Riêng cái khoản "Kể chuyện đêm khuya" là do ba tự nguyện. Đơn giản là ba rất hâm mộ Nguyễn Ngọc Ngạn. Ba nghe mẹ đồn là hôm nào ba về trễ là con khó ngủ, chả biết phải không chứ ba dự là vì mẹ thiếu hơi ba thì có. Có gì cứ nói thẳng con hén.
Mỗi tối khi con chìm vào giấc mộng và mẹ bắt đầu ngáy như heo rống thì ba bắt đầu công việc của mình: Cày đêm để cuối tháng trả thẻ tín dụng. Hôm nào rảnh thì ba ngồi mày mò học thêm, hoặc là đọc sách báo
Tép thấy đấy, để con vui khỏe thì ba vất vả lắm cơ, cho nên sau này con phải thương… mẹ thật nhiều lên nhé! Bởi vì mẹ còn cực nhọc gấp mười lần ba
Bởi vì dù mỗi sáng ba chở mẹ đi, nhưng đến chiều là mẹ phải tự đi bộ về do ba chưa đón được
Mẹ tạt ngang siêu thị để chuẩn bị bữa cơm cho cả nhà mình đấy. Khi ba chưa về tới cửa là đã ngửi thấy mùi đồ ăn rồi. Cơm ngoài tiệm ba bỏ bữa cũng được chứ cơm mẹ nấu thì lần nào ba cũng vét nồi
Dù ba mát-xa mỗi sáng nhưng nhiều đêm mẹ bị chuột rút đau điếng người. Riết rồi mỗi lần ba đang ngủ mà nghe mẹ la toáng là biết ngay, lập tức bật dậy rồi "giải huyệt" cho mẹ một cách chuyên nghiệp. Tất nhiên là trừ vài lần mẹ bị rút chân bên này ba lại "giải chân" bên kia
Lúc mới có con ba mẹ hí hửng chờ cho đến cái ngày cảm nhận được cú hích nhẹ đầu tiên của con. Cuối cùng thì cũng đến, nhưng không bao lâu thì nó chuyển thành cú đạp, cú đấm, cú đá, cú chọoc, cú thọi… Lúc này thì không cần đợi đến sau này con tốt nghiệp phổ thông, ba cũng có thể quả quyết được rằng con sẽ trở thành một võ sĩ! Me bảo con toàn song phi.
Dù bị vào vai bao cát cho con ngày đêm rèn luyện, mẹ vẫn phải ngày ngày đi làm để phụ ba kiếm tiền chuẩn bị cho Tép con ra đời. Bởi vậy ba nói mẹ cực mười lần ba cũng đâu có quá.
Nhưng bất chấp nỗ lực lẫn cả những lời nịnh nọt của mẹ, bác sỹ bảo con về với Team ba, Team siu nhân mũi cao chân dài. Nghe vậy mẹ bĩu mỗi: "Tui cũng cao chứ bộ!". Ba thấy thiệt vô căn cứ.
Tép à, những điều ba vừa nói với con chả phải kể công kể cán gì đâu, chỉ là cho con biết rằng ba mẹ vui mừng thế nào khi con đã đến với ba mẹ. Ba nghĩ, lần đó khi Chúa gọi Tít về trời, Người đã không nỡ để ba mẹ đau buồn quá lâu, nên đã gửi một thiên thần khác là con xuống với ba mẹ. Ba mẹ tin là như thế.
Ba kể đến đây thôi nhé. Nghe xong thì bắt chước ba mẹ, nỗ lực để chuẩn bị cho cột mốc 70%, một cột mốc quan trọng khi con bắt đầu bước vào giai đoạn tăng tốc về đích nhé! Hãy khỏe mạnh con gái nhé. Ba mẹ yêu con và mong con lớn lên mỗi ngày.