Thoái hoá tuỷ sống là căn bệnh nan y, ảnh hưởng nặng nề tới cuộc sống của cún cưng
Cún cưng cũng rất cần dưỡng ẩm
Huyền đề ở cún cưng là gì?
Cún cưng nên và không nên ăn loại trái cây nào?
Dấu hiệu cún cưng bị sỏi thận và cách điều trị
Bệnh thoái hoá tuỷ sống là gì?
Bệnh tủy thoái hóa (DM), hay còn được biết đến với tên gọi bệnh thoái hóa cột sống/ thoái hoá tuỷ sống, là một căn bệnh thần kinh tiến triển gây tổn thương chất trắng tủy sống. Quá trình thoái hóa này dẫn đến sự suy yếu dần các chi dưới, bắt đầu từ chân sau và có thể lan rộng lên cả chân trước.
Sự tiến triển của bệnh thường dẫn đến tình trạng liệt hoàn toàn, ảnh hưởng nghiêm trọng đến chất lượng cuộc sống của vật nuôi. Bệnh DM tương tự với bệnh xơ cứng teo cơ một bên (ALS) ở người và được coi là một căn bệnh nan y, loại bỏ đi khả năng vận động của cún.
Các triệu chứng và nguyên nhân của bệnh thoái hoá tuỷ sống ở cún
Những dấu hiệu khởi phát của bệnh thoái hóa tủy sống ở cún thường rất khó nhận biết, đặc biệt ở giai đoạn đầu. Các giống chó lớn, trên 8 tuổi, thường có nguy cơ cao mắc phải căn bệnh này.
Khi bệnh tiến triển, các triệu chứng sẽ trở nên rõ rệt hơn và dễ dàng quan sát. Tuy nhiên, trong giai đoạn sớm, các biểu hiện lâm sàng có thể khá mơ hồ và dễ bị bỏ qua. Một số dấu hiệu điển hình của bệnh thoái hóa tủy sống bao gồm:
- Khó giữ thăng bằng bởi 2 chân sau (đứng không vững, dễ ngã nếu bị đẩy): Trong giai đoạn đầu, những chú chó mắc bệnh thoái hoá tuỷ sống thường biểu hiện sự mất thăng bằng nhẹ ở phần thân sau khi đứng yên. Chúng dễ bị ngã khi chịu tác động nhỏ từ bên ngoài. Ở giai đoạn này, chưa có biểu hiện đau.
- Bàn chân co lại khi đi bộ, không nhấc được chân quá cao: Khi bệnh tiến triển, tình trạng liệt yếu ở chi sau ngày càng trầm trọng. Cún gặp khó khăn trong việc nâng cao chân, dẫn đến ma sát liên tục giữa bàn chân và mặt đất. Điều này gây ra tổn thương da, biểu hiện rõ rệt qua các vết trầy xước, rụng lông và viêm nhiễm. Ngoài ra, hiện tượng co rút các khớp ngón chân sau cũng thường xảy ra, khiến chó đi lại khó khăn và có xu hướng di chuyển bằng các đốt ngón chân.
- Móng chân mòn bất thường: Móng chân bị mòn quá mức và vết thương ở bàn chân có thể xuất hiện do cún không thể đi lại bình thường.
- Đang nằm/ngồi nhưng muốn đứng dậy rất khó khăn: Việc đứng dậy từ tư thế ngồi hoặc nằm trở thành một thử thách đối với chú chó. Sau khi đứng lên, những bước chân trở nên nặng nề, khó khăn. Các hoạt động hàng ngày như leo cầu thang hay đi vệ sinh cũng gặp nhiều trở ngại.
- Ngã khi đang đi bộ hoặc đứng: Do sự tiến triển của bệnh, khả năng giữ thăng bằng của chó ngày càng suy giảm, dẫn đến tình trạng dễ bị ngã, kể cả khi không có tác động ngoại lực đáng kể.
- Liệt chân sau: Thoái hóa tủy sống sẽ khiến cún dần mất khả năng đi lại. Ban đầu, chúng sẽ gặp khó khăn khi đứng vững và dễ bị ngã. Tiếp theo, chân sau sẽ bị liệt hoàn toàn. Trong giai đoạn cuối, bệnh sẽ lan rộng, ảnh hưởng đến cả chân trước, khiến cún hoàn toàn bất động.
Theo đó, đột biến gene SOD1 đã được xác định là yếu tố nguy cơ hàng đầu dẫn đến bệnh thoái hóa tủy sống ở chó. Khám phá này được công bố vào năm 2009, đã mang lại những hiểu biết sâu sắc về cơ chế phát sinh bệnh.
Điều trị thoái hoá tuỷ sống và tiên lượng khi cún cưng mắc bệnh
Bệnh thoái hóa tủy sống ở chó là một căn bệnh không thể chữa khỏi, tuy nhiên, có thể làm chậm quá trình tiến triển của bệnh và cải thiện chất lượng cuộc sống của chúng. Các biện pháp hỗ trợ như tập vật lý trị liệu, sử dụng dây nịt đặc biệt và điều chỉnh môi trường sống, chẳng hạn như sử dụng thảm trên sàn trơn có thể giúp chó di chuyển dễ dàng hơn và giảm nguy cơ chấn thương. Ngoài ra, việc cho chó đi bộ trên cỏ thay vì bê tông cũng giúp giảm áp lực lên khớp.
Sau khi được chẩn đoán mắc bệnh thoái hóa tủy, tình trạng sức khỏe của chú chó sẽ nhanh chóng suy giảm. Quá trình thoái hóa tủy sống diễn tiến không ngừng, khiến cho việc đứng dậy sau khi nằm và khả năng di chuyển trở nên ngày càng khó khăn. Theo thời gian, chó sẽ mất kiểm soát tiểu tiện và cuối cùng rơi vào tình trạng tê liệt hoàn toàn.
Cách duy nhất để ngăn ngừa bệnh tủy thoái hóa ở chó là chọn lọc giống. Để đảm bảo sức khỏe lâu dài cho thú cưng trong tương lai, các “sen” nên yêu cầu người nhân giống cung cấp kết quả xét nghiệm gene SOD-1 của bố mẹ. Điều này giúp xác minh rằng cả bố mẹ và con đều không mang đột biến gene gây bệnh, từ đó giúp giảm đáng kể khả năng truyền bệnh cho thế hệ sau.
Bình luận của bạn