Ngày 7/5/1945, phát xít Đức buông súng đầu hàng vô điều kiện. Trong suốt hơn 5 năm gây ra đại chiến thế giới thứ 2 tàn khốc, hàng chục triệu người đã bị sát hại trên chiến trường, bị thủ tiêu trong các trại tập trung hoặc chết thê thảm trong các phòng thí nghiệm bí mật của phát xít Đức.
Từ bộ sưu tập hài cốt, da người của giáo sư đồ tể...
Trùm Himmler, người chỉ đạo các chương trình thí nghiệm tàn
bạo
"Cha đẻ" các chương trình thí nghiệm là thống chế Himmler, chỉ huy trưởng lực lượng Schutzstaffel (gọi tắt SS, có nghĩa "đội cận vệ") là tổ chức vũ trang tàn ác nhất của Đảng Đức Quốc xã. Dưới sự "cầm chịch" của Himmler, khoảng 200 lang băm sát nhân của chế độ phát xít hè nhau tiến hành khoảng 400 thí nghiệm rùng rợn. Bọn chúng biến các tù nhân trong trại tập trung, tù nhân chiến tranh làm vật thí nghiệm theo kiểu "trẻ không tha, già không thương".
Các cuộc thí nghiệm thực sự là nỗi ám ảnh kinh hoàng với nhiều nạn nhân, có người đang khoẻ mạnh bị chúng đè ra chích mầm bệnh dịch hạch vào cơ thể với liều lượng tăng dần; các nạn nhân phải phơi loã thể ngoài tuyết lạnh cho chết cóng; nhiều phụ nữ, đàn ông bị "thiến" không thương tiếc hoặc bị bắn đạn chứa chất độc… Tất cả những trò thí nghiệm quái đản trên chỉ để nhằm đánh giá khả năng chịu đựng của cơ thể người. Một trong số những kẻ mê thí nghiệm là "giáo sư đồ tể" August Hirt, Viện trưởng Viện giải phẫu Đại học Strasbourg, sở thích của y là trò sưu tập đầu lâu, xương người.
Giáng sinh năm 1941, khi chiến tranh bước vào giai đoạn tàn khốc, Hirt viết thư cho thượng tướng Brandt, "đệ tử" của trùm Himmler: "Tôi đã có bộ sưu tập lớn sọ người của hầu hết các chủng tộc. Tuy nhiên, về người Do Thái, tôi có rất ít mẫu… Việc đánh chiếm Liên Xô cho chúng ta cơ hội sưu tầm, thu thập các sọ người thiếu hụt". Tuy nhiên, Hirt "chảnh" đến mức y từ chối nhận các sọ người đã chết và đặt thẳng vấn đề: "Để không làm hư hỏng sọ người, cần có bác sĩ cắt đầu ra khỏi thân và chuyển đi trong thùng kẽm được bịt kín". Chương trình của Hirt khiến Himmler hết sức hưng phấn, y ra lệnh cung cấp cho giáo sư Hirt "mọi thứ cần thiết cho công tác nghiên cứu".
Chân dung giáo sư đồ tể Hitr
Người cung cấp các hộp sọ cho Hirt là W.Sievers, một đảng viên Quốc xã. Tính đến tháng 6-1943, Sievers đã "xử lý" 115 người, trong đó có 79 đàn ông Do Thái, 30 phụ nữ Do Thái, 4 người Châu Á và 2 người Ba Lan. Trước toà án Nürnberg, công tố viên hỏi Sievers "xử lý" nghĩa là gì? Y đáp: "Là đo đạc nhân chủng học, lấy khuôn sọ rồi sát hại". Một sỹ quan khác phải thi hành lệnh của giáo sư đồ tể là đại uý Josef Kramer khai trước toà: "Hirt yêu cầu phải hạ sát nạn nhân bằng khí độc, chuyển xác họ đến Viện giải phẫu cho ông ấy". Kramer đã giết tổng cộng 80 người rồi giao xác cho Hirt. Khi toà hỏi cảm xúc của y lúc đó như thế nào, Kramer lạnh lùng đáp: "Tôi không có cảm xúc, đó là cách (giết người) tôi đã được huấn luyện".
Khi lực lượng Đồng Minh tiến gần đến Viện giải phẫu, Hirt đã yêu cầu cấp dưới là Sievers báo về tổng hành dinh, đưa ra đề nghị khủng khiếp: "lóc thịt các thi thể" để tránh bị nhận dạng. Y còn khuyến cáo: "Bộ sưu tập xương độc đáo này sẽ mất giá trị khoa học vì sau đấy không thể đúc khuôn" nhưng vẫn phải "lóc thịt" nhằm đánh lừa quân Đồng Minh là bộ sưu tập "do người Pháp để lại…". Trong bầu không khí lặng đi vì xúc động tại phiên toà Nürnberg, công tố viên hỏi: "Tại sao ông muốn lóc thịt các thi thể? Tại sao đề xuất đổ lỗi cho người Pháp?" Sievers đã không thể trả lời và cho rằng đó là yêu cầu của giáo sư Hirt. Khi lực lượng Đồng minh chiếm được Viện giải phẫu, gã giáo sư đồ tể đã biến mất một cách bí ẩn.
Sievers, kẻ giúp việc cho giáo sư đồ tể Hitr
Không chỉ mê xương sọ, các trùm phát xít còn rất thích sưu tập da người. Da tù nhân trong trại tập trung trở thành đồ "độc" thời trang sau khi được xử lý một cách ghê rợn. Iles Koch, vợ của chỉ huy trưởng Trại tập trung Buchenwald có sở thích dùng da người làm chụp đèn, đặc biệt là da có hình xăm luôn được săn lùng. Tại phiên toà Nürnberg, các nhân chứng khai: "Tất cả các tù nhân có hình xăm đều được lệnh trình diện. Sau khi xem xét, người có hình xăm đẹp bị giết ngay bằng thuốc độc, lột da. Các sản phẩm ghê rợn này được giao cho Iles gắn lên các chụp đèn và trang trí khắp nhà. Trước toà Nürnberg, Iles nhận án tù chung thân. Đến năm 1951, Toà án Đức tiếp tục phạt bà án chung thân, riêng chồng mụ lãnh án tử hình.
…Đến màn "đông lạnh" thiếu nữ
Hitr mổ xác các nạn nhân
Ngoài giáo sư đồ tể Hirt, một "gương mặt" khác không kém phần tàn bạo trong giới lang băm Đức quốc xã là bác sỹ Sigmund Rescher. Y là kẻ chịu trách nhiệm về những "thí nghiệm" y học quái đản hơn, làm hài lòng trùm SS Himmler. Thí nghiệm "đông lạnh" của bác sỹ S.Rescher gồm hai loại: Thứ nhất, xem cơ thể con người có thể chịu lạnh được đến đâu trước khi chết; Thứ hai, tìm cách tốt nhất để sưởi ấm cơ thể sau khi đã sống trong nhiệt độ rất lạnh, mọi kết quả y trực tiếp báo cáo cho Himmler.
Nhân chứng W. Nef, một tù nhân giúp việc cho Rescher khai tại phiên toà Nürnberg: Rescher gọi cho trại tù binh đưa đến hai sỹ quan Nga. Hắn bắt họ khoả thân nằm trong một chum nước lạnh khoảng 2 độ C. Người bình thường chỉ khoảng 60 phút là bất tỉnh nhân sự, thế nhưng hai sỹ quan căn răng chịu đựng được trong khoảng 2 giờ rưỡi. Đến khi bị cái lạnh cắt da thịt hành hạ đau đớn, các nạn nhân xin chích thuốc ngủ nhưng bị Rescher bác bỏ. Sau 3 giờ, một sỹ quan nói với người kia: "Hãy nói tên sỹ quan bắn chúng ta đi". Người kia trả lời rằng ông không muốn nhận ân huệ từ con chó phát xít. Hai người bắt tay nhau và nói: "Vĩnh biệt đồng chí!" rồi hôn mê. Thí nghiệm kinh hoàng kéo dài suốt 5 giờ đồng hồ.
Mùa đông năm 1943, tại trại tập trung Dachau, trời lạnh -6 độ C, điều kiện "lý tưởng" để Rescher thực hiện tiếp những thí nghiệm tàn bạo. Y cho một tù nhân khoả thân nằm trên cáng đặt ngoài trời giữa đêm lạnh, cứ mỗi giờ đồng hồ, quân lính lại tưới nước lạnh lên người. Khi tù nhân bị lạnh cứng, Rescher tiến hành đo nhiệt độ, nhịp tim… Các nạn nhân đều bị bọn phát xít bỏ mặc cho đến chết, nếu ai sống dai, chúng liền hành quyết.
Trùm Himmler gửi "tối hậu thư" cho Rashcer yêu cầu thực hiện một thí nghiệm kinh tởm nhất: "làm nóng bằng hơi ấm thú vật". Rascher cho gọi 4 thiếu nữ từ một trại tập trung đến gặp y. Một trong số thiếu nữ hành nghề bán dâm, Rascher làm bộ đạo đức phê phán nghề bán dâm, cô gái nói thẳng vào mặt y: "Thà tôi bán phải dâm nửa năm còn hơn chịu đựng trong trại tập trung". Mặc dù giận dữ nhưng Racher tha cho cô gái vì cô thuộc "chủng tộc Bắc Âu" chứ không phải dân Do Thái hạ đẳng. Rascher buộc các cô gái khoả thân, một người được đông lạnh, sau đó 3 người còn lại phải ôm người bị lạnh để làm ấm. Y còn ép buộc 4 cô gái thực hiện việc làm tình trong nhiệt độ lạnh và đưa ra "kết luận y học": "Sau khi giao hợp, nhiệt độ của 3 người tăng nhanh, tương đương với việc ngâm vào nước nóng"(!).
Đại uý SS Joshef lãnh án tử hình vì tham gia các thí nghiệm dã
man
Theo lời khai của các nhân chứng trước phiên toà Nürnberg, những thí nghiệm quái đản của các lang băm phát xít được thực hiện trên 300 người, khoảng 90 nạn nhân chết ngay trong lúc thí nghiệm, những người còn lại bị thủ tiêu, chỉ vài người sống sót đều hoá điên. Những kẻ thực hiện thí nghiệm đều phải chịu kết cục tồi tệ như một sự quả báo, vợ chồng Rascher bị quân SS bắt giam về tội khai man và tống vào trại tập trung Dachau, nơi y đã quá quen thuộc khi thí nghiệm trên các nạn nhân. Cả hai đều không sống sót vì chính Himmler ra lệnh thủ tiêu để xoá sạch dấu vết.
Phiên toà Nürnberg đã tuyên án xử tử hình bằng hình thức treo cổ
đối với nhiều lang băm của chế độ phát xít thực hiện những thí nghiệm phản khoa học, vô nhân đạo.
Thậm chí, một số kẻ đến phút cuối vẫn biện hộ rằng những thí nghiệm chết người của họ là do "hành
động yêu nước" để phục vụ đế chế phát xít. Tội ác bị nghiêm trị nhưng qua đó cho thấy sự dã man,
tàn bạo của chế độ diệt chủng phát xít.
Bình luận của bạn