Khi chúng ta buông xả toàn bộ, vứt bỏ bản ngã, chúng ta sẽ chạm được vào ánh sáng, vào Thượng đế. Ảnh: The Gospelcoalition)
Những điều cần biết về rối loạn lo âu
Gợi ý menu bữa sáng tình yêu cho người thương ngày Valentine
Uống trà có gây ung thư?
Nước ép & Giảm cân
Lược trích: Suy ngẫm đầu tiên vào mỗi buổi sáng - Osho
Ngày 1.
Chỉ có 2 cách để lạc lối, đó là đi vào cái đã qua và đi tới cái chưa tới. Quá khứ và tương lai là hai cách duy nhất để trốn tránh hiện tại. Còn Thượng đế chỉ biết một cách duy nhất. Ngài không quen biết quá khứ cũng chẳng hiểu rõ tương lai, hiện tại là khoảng thời gian duy nhất dành cho Ngài và chúng ta không bao giờ ở hiện tại. Chúng ta liên tục gõ cửa và không thể tìm thấy Thượng đế vì chúng ta gõ cánh cửa quá khứ hay cánh cửa tương lai. Thượng đế cũng không thể tìm thấy chúng ta vì Ngài gõ cánh cửa hiện tại và chúng ta không bao giờ hiện diện ở hiện tại.
Ngày 2.
Hãy hoàn toàn buông mình vào sự hiện hữu, không đấu tranh, không mâu thuẫn, không còn những mục tiêu của riêng mình nữa. Để cái toàn bộ sở hữu bạn, dẫn dắt bạn, cái toàn bộ đưa bạn đi đâu cũng tốt cả, cái toàn bộ biến bạn thành thứ gì cũng tốt.
Một mình con người không thể làm đúng, họ sẽ chỉ làm sai. Cái đúng chỉ xảy ra khi con người cho phép sự hiện hữu hoạt động thông qua họ. Vậy hãy cho phép sự hiện hữu hoạt động thông qua bạn. Hãy tin tưởng. Nếu toàn bộ vũ trụ này đang diễn ra đẹp đẽ đến thế, tại sao vũ trụ không thể chăm sóc cho bạn? Tại sao bạn phải băn khoăn lo lắng cho bản thân? Chẳng bụi hồng hay con chim, con thú nào phải lo lắng, vì sao bạn phải lo sầu? Chỉ tâm trí ngớ ngẩn của con người mới tạo ra nhiều nỗi lo lắng tới vậy. Và lý do chỉ đơn giản là tâm trí nghĩ rằng nó tách biệt. Dĩ nhiên, nếu bạn tách biệt thì toàn bộ nỗi lo lắng là của bạn, nếu bạn không tách biệt thì cái toàn bộ sẽ chăm lo cho bạn.
"Phúc lạc là không phụ thuộc, là không tách rời; nó là chính bản thể bạn, nó là chính bản tính của bạn. Đạt tới nó là đạt tới Thượng đế, tới niết bàn." - Osho
Ngày 3.
Khi một người buông xả sâu sắc với cái toàn bộ, kết quả là phúc lạc. Đó là một sản phẩm phụ, một phần thưởng, nhưng là phần thưởng không thể né tránh. Người buông xả có vô vàn phúc lạc quanh mình, cả bên trong lẫn bên ngoài. Họ không biết gì khác, chưa từng nếm trải vị nào khác, chỉ duy nhất một vị phúc lạc.
Khởi đầu của buông xả là sannyas (buông bỏ). Người ta sẽ quan sát xem chuyện gì sẽ xảy ra, nếu buông xả nhiều hơn thì chuyện gì sẽ xảy ra. Nhưng càng buông xả, bạn càng mở rộng khung cửa hướng về phía bầu trời đầu sao. Khoảnh khắc bạn buông xả mọi thứ, bạn sẽ đạt được nhiều thứ, đạt được phúc lạc.
Ngày 4.
Hãy tìm kiếm thần tính qua cái đẹp, cái đẹp của vạn vật. Hãy để điều đó trở thành sự truy cầu của bạn. Hãy tôn thờ cái đẹp, hân hoan với cái đẹp. Và khi tôn thờ cái đẹp, hân hoan với cái đẹp, bạn bắt đầu trở nên xinh đẹp. Cái đúng và cái tốt sẽ nối tiếp theo sau. Nếu một người đạt được một trong ba thứ chân thiện mỹ, hai thứ kia sẽ tự động đến.
Ngày 5.
Một khi bạn có thời gian, vào bất kỳ khoảnh khắc nào, hãy thư giãn và tiến vào bên trong. Tạm thời quên đi toàn bộ thế giới trong phút chốc, như thể cả thế giới không tồn tại. Một trong những chiếc lược cổ xưa là nghĩ rằng thế giới chỉ toàn hư huyễn, toàn những thứ giống như trong giấc mộng. Không phải thế giới toàn hư huyễn mà là phương tiện. Nghĩ như vậy để bạn có thể đi vào nội tâm, không cần bận tâm đến thế giới. Hãy quên hết tất cả để thế giới biến mất và đi vào sự cô độc của mình. Chính ở đó, bạn sẽ thấy nguồn phúc lạc.
Ngày 6.
Nếu chính ta không phải phước lành đối với tồn tại, chúng ta sẽ không được ban phước. Chúng ta phải xứng đáng nhận được phước lành, chúng ta phải là người thích hợp để nhận được điều đó, và cách duy nhất để xứng đáng được ban phước là đánh mất bản thân trong tình yêu sự hiện hữu.
Tôn giáo không khác gì một cuộc tình với tồn tại. Tôn giáo không phải nghi lễ, không liên quan gì tới nhà thờ, thánh đường hay chùa chiền, cũng không liên quan gì tới giáo lý. Tôn giáo mang theo một ý nghĩa khác, bạn kết hôn với sự hiện hữu. Bạn yêu thương những vì sao, cây cối, mây, núi bởi chúng là những không gian hiện hữu khác nhau. Bạn yêu thương con người và động vật - đơn giản, bạn yêu thương tất cả vạn vật hiện hữu.
Nếu như thế, phúc lớn sẽ tới, niềm vui to lớn từ trên trời trút xuống, bạn đắm mình trong phúc lạc.
Ngày 7.
Khiêm cung không có nghĩa là bớt đi bản ngã mà có nghĩa là không có bản ngã. Vào lúc bản ngã bị gác sang bên, bị bỏ đi, tình yêu thương bắt đầu bừng nở như mùa xuân, và trong sự hiện hữu của bạn không chỉ có một mà có hàng ngàn bông hoa. Cái cao tuyệt chính là hương thơm của chúng.
Thượng đế là tình yêu thương hay tình yêu thương của Thượng đế chẳng qua là Thượng đế sẵn sàng dành tình yêu thương cho những người dám mạo hiểm từ bỏ toàn bộ bản ngã. Đánh mất bản ngã, người ta không mất gì ngoại trừ khổ não, tối tăm và cái chết. Tất cả những gì không đúng với chúng ta chỉ sai trái với chúng ta vì bản ngã. Bản ngã là vấn đề duy nhất và vô ngã là giải pháp duy nhất.
Bình luận của bạn