365 khoảnh khắc tâm thiền: Ý nghĩa của thiền là sự tồn tại!

Thiền là con đường, dẫn bản thân mỗi người tới cái toàn bộ, tới sự tồn tại và phúc lạc.

5 thức trà thảo dược giúp cải thiện cơn đau viêm họng cấp

Lo lắng và trầm cảm có thể khiến bạn già nhanh hơn

Lý giải hiện tượng giật mình khi đang ngủ

Già hóa dân số: Thách thức và hệ lụy

Lược trích: Suy ngẫm đầu tiên vào buổi sáng - Osho

Ngày 1.

Hãy từ từ, chậm rãi học cách tan biến. Tan biến trong bất kỳ hành động nào, rồi hành động ấy trở thành một vũ điệu. Nếu bạn đang chạy bộ và tan biến trong hành động chạy bộ, thế thì không có người chạy bộ mà chỉ có hoạt động chạy bộ. Hoặc nếu bạn chạy tốc độ vào sáng sớm và không có người chạy, mà chỉ có hoạt động chạy - bạn bị ám ảnh với chính hành động ấy đến nỗi chỉ có hành động và trong đó không hề có người thực hiện, khi đó hành động biến thành vũ điệu.

 

Sự tồn tại thường được định nghĩa như một thế giới, nơi mà con người nhận thức hoặc ý thức được, cái vẫn diễn ra khách quan độc lập với sự hiện diện của con người. Nó cũng là một từ đồng nghĩa với cụm từ "mọi thứ", hoặc "tất cả mọi thứ" cái mà hầu hết mọi người đều tin vào.

(Theo Wikipedia)

Bất cứ khi nào bạn có khả năng đánh mất bản thân, hãy nhớ rằng bạn có vũ điệu và có sannyas. Từ từ, chậm rãi, hãy để điều đó trở thành cốt tủy của bạn. Khi đó tồn tại đến tìm bạn. Bạn không cần đi đâu cả, một ngày nào đó, tồn tại sẽ gõ vào cảnh cửa của chính bạn.

Ngày 2.

Đừng giữ bản thân tách rời. Nhìn thấy một bông hồng, hãy trở thành bông hồng. Nhìn thấy hoàng hôn, hãy đánh mất bản thân trong ánh tà dương. Đừng mãi cách biệt, lạnh lùng. Đừng cứ mãi là khán giả, hãy tham gia. Nhìn thấy bầu trời đầy sao, hãy trở thành một phần trong đó, hãy là một vì sao nhỏ, hãy tham gia vào vũ điệu.

Đối với tôi, đó chính là tôn giáo, làm tan biến bản thân vào cái toàn bộ, giống như dòng sông đổ vào và biến mất trong đại dương, bạn tan biến vào sự hiện hữu.

Ngày 3.

Bạn phải là người cai trị thế giới nội tâm. Chúng ta có một vương quốc bên trong mình, vương quốc đích thực. Tất cả chúng ta đều muốn trở thành vua nhưng đi tìm không đúng hướng; chúng ta cứ mãi tìm kiếm bên ngoài. Một người có thể trở thành vị vua trần thế, dẫu vậy, sâu trong thâm tâm, họ biết mình đã lỡ. Họ vẫn nghèo nàn, vẫn còn trống rỗng. Không có gì được đáp ứng, cuộc sống đã vuột khỏi tầm tay khi bạn đang thu thập rác rưởi. Alexander Đại Đế khi chết cũng nghèo như một kẻ ăn mày. Vì thế, toàn bộ sô diễn chỉ là sự lừa dối. Vương quốc đích thực là vương quốc nội tâm. Đức Phật, Lão Tử, Chúa Jesus là những vị vua đích thực vì họ cai trị bản thân.

Hãy là vị vua đích thực. Vẻ đẹp của vương quốc nội tâm không có cạnh tranh, đó là vương quốc của bạn, không có xung đột, không có chạm trán. Mỗi người có một thế giới nội tâm vô cùng bao la, rộng lớn, nơi không có sự cạnh tranh, xung đột, cãi vã với bất cứ ai.

Ngày 4.

Người có trí thì tự nhiên có khí chất. Họ có thể là kẻ ăn xin, nhưng vẫn là vua. Vương quốc của họ ở bên trong. Họ có kho báu vô tận. Họ đã vượt qua vô thức của chính mình, đó là ý nghĩa của minh triết.

Minh triết không phải là kiến thức mà có nghĩa là chinh phục vô thức, minh triết tràn đầy ánh sáng. Trong đó, không còn sót lại dù chỉ một hòn đảo tối tăm. Khi tồn tại của bạn tràn đầy ánh sáng, dù bạn sở hữu thứ gì hay không cũng không quan trọng, bạn đường bệ như một vị vua.

Ngày 5. 

 

Chức năng của thiền sư không phải là cứu rỗi bạn mà chỉ là nhắc nhở bạn.

Những người nói họ không tin vào Thượng đế cũng thuộc về Thượng đế. Những người quay lưng với Thượng đế cũng thuộc về Thượng đế, tất cả đều được cứu rỗi. Toàn bộ vũ trụ này vốn đã ở trạng thái tối thượng, chúng ta chỉ quên mất điều đó mà thôi. Chúng ta đã quên rằng mình không cần phải làm gì cả, chúng ta đã quên mình vốn đã ở đó, nơi ta muốn đạt tới. Chúng ta đã quên rằng mình đã là điều mình muốn là, điều mình mơ tới và ham muốn, và chúng ta chưa bao giờ là gì khác. Nhưng, một giấc ngủ sâu, rất sâu đã chiếm lấy chúng ta.

Ngày 6. 

Nếu hít thở và thức ăn, dinh dưỡng cần thiết cho cơ thể tồn tại thì phúc lạc cần thiết cho linh hồn. Nhưng cần đào sâu vào bên trong một chút, để ta có thể khám phá dòng chảy bên trong. Một khi đã biết trạng thái phúc lạc của mình và nguồn gốc của trạng thái ấy, toàn bộ cái nhìn của bạn thay đổi, toàn bộ nhãn quan của bạn trở nên mới mẻ.

Khi ấy, bất cứ thứ gì bạn từng tìm bên trong mình, bạn sẽ tìm thấy ở nơi khác, vì dù ở đâu, chúng ta cũng thấy mình trong tồn tại. Tồn tại đơn giản là một tấm gương, tâm gương phản chiếu bộ mặt thật của ta, bất kể bộ mặt ấy là gì. Nếu ta dùng mặt nạ che mặt, chiếc mặt nạ ấy được phản chiếu.

Tồn tại chỉ gợi lại trạng thái hiện hữu của chúng ta. Một khi bạn biết rằng phúc lạc là bản chất của bạn, toàn thể vũ trụ trở nên phúc lạc. Đó là ý nghĩa của chứng ngộ, giải thoát.

Ngày 7.

Thượng đế không phải là niềm tin mà là một tầm nhìn. Niềm tin vào Thượng đế tuyệt đối không phải điều then chốt. Như thế giống như người mù tin vào ánh sáng, người điếc tin vào âm nhạc vậy. Họ không thể hình thành quan niệm về những gì họ đang tin tưởng, thậm chí họ không thể tưởng tượng ra diều đó. Niềm tin của họ là sự lừa gạt, nhưng điều đó không quá quan trọng, điều quan trọng hơn là họ cũng đang lừa gạt bản thân.

Thần tính là một kinh nghiệm. Toàn bộ nỗ lực của tôi không phải là để cung cấp cho bạn một học thuyết mà giúp bạn tỉnh thức, giúp bạn mở mắt và tự mình nhìn thấy.

 
PV (lược trích)
Mời quý vị độc giả đọc tin hàng ngày về chủ đề sức khỏe tại suckhoecong.vn trong chuyên mục Tâm thức