Rối loạn lưỡng cực ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe thể chất và tinh thần
Cha mẹ nên làm gì khi con mắc rối loạn lưỡng cực?
Lo lắng và trầm cảm có thể khiến bạn già nhanh hơn
6 dấu hiệu cảnh báo rối loạn lưỡng cực bạn không nên bỏ qua
Người bị rối loạn lưỡng cực có nguy cơ mắc Parkinson cao gấp 3 lần
Bipolar UK (tổ chức từ thiện chuyên hỗ trợ những người mắc chứng rối loạn lưỡng cực tại Anh) ước tính có khoảng 1 triệu người dân ở quốc gia này đang sống chung với rối loạn lưỡng cực, và 56% trong số họ chưa được chẩn đoán. Việc thiếu chẩn đoán và hỗ trợ kịp thời khiến công việc, gia đình, thậm chí cả tính mạng của họ gặp rủi ro đáng kể.
Trung bình một người mất khoảng 9,5 năm mới được chẩn đoán mắc chứng rối loạn lưỡng cực, kể từ khi họ bắt đầu tìm kiếm sự giúp đỡ. Tình trạng này thường bị chẩn đoán nhầm, dẫn đến điều trị sai hướng và có thể khiến bệnh trầm trọng hơn. Trong chiến dịch mới “Có thể đó là rối loạn lưỡng cực” (Maybe It's Bipolar) của Bipolar UK đã chỉ ra một số dấu hiệu của hưng cảm nhẹ (một trong những giai đoạn chính của rối loạn lưỡng cực, bên cạnh giai đoạn trầm cảm) mà mọi người cần thận trọng.
Triệu chứng quan trọng đầu tiên là khó ngủ. Bipolar UK đặt câu hỏi: “Bạn đã bao giờ trải qua khoảng thời gian mà não bộ quá kích thích khiến bạn không ngủ được chưa?”. Việc não bộ quá kích thích khiến người bệnh mất ngủ, làm tăng mức độ nghiêm trọng của các triệu chứng. Đây là một trong những dấu hiệu cho thấy người bệnh đang trải qua sự thay đổi tâm trạng cực độ, là đặc trưng của rối loạn lưỡng cực.
Mua sắm không có kế hoạch và chi tiêu mất kiểm soát, cùng với những giai đoạn cáu kỉnh không kiềm chế được, cũng có thể là những dấu hiệu cảnh báo.
Hành vi cuồng dâm hoặc tăng ham muốn tình dục là triệu chứng phổ biến khác có thể gặp ở người mắc chứng rối loạn lưỡng cực, đặc biệt là trong giai đoạn hưng cảm. Tuy nhiên, tuyên bố rằng đại đa số những người mắc chứng rối loạn lưỡng cực gặp phải triệu chứng này là không hoàn toàn chính xác.
Ông Simon Kitchen, Giám đốc điều hành của Bipolar UK, cho biết: “Một người càng được chẩn đoán và điều trị chuyên khoa sớm thì sẽ đạt được kết quả cao hơn. Tuy nhiên, tại Anh, sau khi lần đầu tiên nói với chuyên gia chăm sóc sức khỏe về các triệu chứng của mình, trung bình phải mất 9,5 năm mới được chẩn đoán. Trong khoảng thời gian bị bỏ lỡ này, những người sống với rối loạn lưỡng cực nhưng chưa được chẩn đoán có nguy cơ mất việc làm, các mối quan hệ, và thậm chí cả mạng sống. Bằng cách khuyến khích những người đang gặp khó khăn về sức khỏe tinh thần tự hỏi rằng “có thể đó là rối loạn lưỡng cực?”, chúng tôi giúp họ thực hiện bước đầu tiên trên hành trình đi đến chẩn đoán, để họ có thể nhận được sự điều trị và hỗ trợ cần thiết”.
Tổ chức từ thiện này cũng đã ra mắt bộ phim ngắn “Maybe It's Bipolar” do Rosie Viva (người mẫu, nhà hoạt động xã hội người Anh) và April Kelley (nữ diễn viên, nhà văn và nhà sản xuất người Anh) sản xuất - cả hai đều có kinh nghiệm cá nhân về chứng rối loạn lưỡng cực.
“Sau hơn 10 năm bị chẩn đoán sai về bệnh trầm cảm và lo âu, cùng với việc dùng thuốc không đúng cách khiến các triệu chứng rối loạn lưỡng cực của tôi trở nên trầm trọng hơn – khiến tôi bị hứng cảm nhẹ và dẫn đến nhiều lựa chọn sai lầm trong cuộc sống. Trong thời gian đó, tôi vô tình làm những người thân yêu sợ hãi, đôi khi tôi lại không nhớ việc mình đã làm. May mắn rằng tôi đã được chẩn đoán đúng và điều này đã cứu sống tôi”, bà Rosie Viva chia sẻ.
Còn bà April Kelley tiết lộ: “Năm 22 tuổi, chứng trầm cảm và lo âu của tôi trở nên trầm trọng hơn trong giai đoạn công việc bận rộn. Tôi bắt đầu bị chóng mặt, hoang tưởng, lo âu và có ý định tự tử. Tôi không thể làm việc được nữa nên đã đi khám bác sĩ. Năm đó, tôi đã thử sáu hoặc bảy loại thuốc chống trầm cảm - dường như mọi thứ đều khiến tình hình trở nên tồi tệ hơn và tôi sợ rằng mình sẽ không bao giờ khá hơn hoặc trở lại là chính mình. Sau đó, bạn trai chia tay tôi. Điều này gây ra cơn hưng cảm mạnh mẽ, rồi tiến triển thành chứng loạn thần. Mặc dù những năm tháng sau đó vô cùng khó khăn, nhưng nhìn lại, thì việc chẩn đoán sớm và đúng bệnh cuối cùng đã cứu sống tôi”.








Bình luận của bạn