Các nhà hảo tâm đã giúp Tuyền thực hiện ước mơ mua cho mẹ một chiếc áo len mới
"Khỏe để yêu thương" cùng 800 ước nguyện hồng của bệnh nhi ung thư
Công viên Cầu Giấy tràn ngập sắc vàng của hướng dương
Vạn tấm lòng hướng về Ngày hội hoa hướng dương
Nồng ấm Ngày hội Hoa hướng dương "Vì bệnh nhi ung thư"
Gửi con trai của mẹ!
Nhìn con say giấc, trên môi thỉnh thoảng nở nụ cười, chắc con đang có một giấc mơ đẹp mẹ vẫn không tin được những điều xảy ra trong thời gian vừa qua với con là sự thật. Căn bệnh ung thư máu quái ác tưởng chừng đã cướp con khỏi mẹ nhưng ngày hôm nay, con vẫn đang nỗ lực từng ngày để vượt qua.
Mẹ còn nhớ ngày định mệnh cách đây 7 năm về trước, con đang ríu rít kể cho mẹ về việc hôm nay đi học con được 2 điểm 10 thì con kêu khó thở và chân tay đau nhức. Mẹ chỉ nghĩ chắc là ở trên lớp con chạy nhảy nhiều nên con mới cảm thấy như vậy. Nhưng ngờ đâu những cơn đau nhức cứ kéo dài và mẹ nhận ra những bất thường ở con. Có những đêm nằm ngủ chân tay đau nhức, nhìn con khóc mà mẹ không thể cầm lòng được. Chỉ sau nửa tháng mà con đã sút gần 3 cân. Thấy con như vậy, mẹ bàn với bố đưa con đi khám. Mẹ đưa con vào viện, từ bệnh viện xã rồi đến huyện, mẹ sốt ruột mong chờ kết quả từ bác sỹ. Lòng mẹ như lửa cháy khi các triệu chứng của con ngày một nặng thêm, mẹ cũng lo lắng không biết bệnh tình của con thế nào. Vội vã theo chân của bác sỹ, câu hỏi duy nhất trong đầu mẹ là con đã mắc phải chứng bệnh quái ác nào? Không thể ngồi yên, bất chấp sự ngăn cản của các y tá, mẹ chỉ muốn xông vào phòng xét nghiệm để sớm biết kết quả của con. Nhưng đã nhiều ngày mòn mỏi dõi theo con, mẹ vẫn chưa nhận được kết quả chính xác nào.
Một tuần trôi qua, bác sỹ vẫn chưa tìm ra bệnh của con, bố mẹ bàn nhau vay mượn thêm đưa con lên bệnh viện Hà Nội. Nỗi sợ đã dần dần hiện hữu trong mẹ. Lòng mẹ hoang mang và nặng trĩu, nỗi mơ hồ về bệnh tật của con càng làm mẹ không yên. Rồi như sét đánh ngang tai, các bác sỹ kết luận con bị ung thư máu. Lúc đó, tai mẹ ù đi, mẹ chẳng thể nghĩ thêm được gì nữa. Mẹ phải làm sao đây nếu ngày nào đó con rời xa mẹ, rời xa gia đình mình.
Trên giường bệnh, nhìn con bé nhỏ xanh xao, ít ai có thể nghĩ con đã 8 tuổi. Con yếu quá nên mẹ phải bên con giúp con từ việc nhỏ đến việc lớn. Còn đâu cậu bé Tuyền của mẹ vẫn ngày ngày chạy nhảy đến trường. Mẹ sợ hãi nếu những hình ảnh ấy trôi mãi vào quá khứ thì mẹ phải làm sao. Mọi người nói, ung thư là cửa tử, mẹ lo sợ, nhưng rồi cả mẹ và bố quyết tâm dù bán cả gia tài nhà mình đi thì vẫn phải cứu con. Đến giờ mẹ cũng không biết làm thế nào nếu những ngày khốn khó ấy mẹ con mình không nhận được sự hỗ trợ từ các bác sỹ ở Viện Huyết học Truyền máu Trung ương và những cha mẹ có con bị bệnh như con. Họ đã giúp đỡ mẹ và con rất nhiều. Mẹ biết, hoàn cảnh của mọi người cũng chẳng hơn gia đình mình nhưng mọi người sẵn sàng chia sẻ đồ ăn, quần áo của cho cả 2 mẹ con, mọi người sẵn sàng trông con giúp nếu mẹ có việc bận. Cứ thế 7 năm, 2 mẹ con gắn bó với viện Huyết học và xem Bệnh viện như ngôi nhà thứ 2 của mình.
Hôm nay, trong chương trình Ngày hội Hoa hướng dương, mẹ nhận được một món quà bất ngờ. Món quà từ con trai của mẹ đó là một chiếc áo len ấm, chiếc áo len tặng mẹ là ước mơ lớn nhất của con lúc này. Khi nghe con tâm sự, 7 mùa đông kể từ khi con mắc bệnh mùa đông nào mẹ cũng mặc chiếc áo ấy, nhìn áo đã bạc màu và sờn đi con chỉ ước giá như mình có tiền có thể mua tặng mẹ một chiếc áo. Có lẽ trong cuộc đời mẹ, đây là mùa đông ấm áp nhất bởi chiếc áo con tặng không đơn giản là chiếc áo bình thường mà nó chứa đứng rất nhiều tình cảm của con dành cho mẹ. 7 năm kể từ ngày con mắc bệnh, mẹ không cho phép mình rơi nước mắt vì sợ làm con buồn, con nhụt chí nhưng hôm nay, mẹ đã khóc. Cảm ơn con đã tiếp thêm niềm tin cho mẹ, cảm ơn những mạnh thường quân đã giúp con thực hiện ước mơ để con cùng mẹ vững tin vào việc đấu tranh với bệnh tật.
Khác với vẻ mệt mỏi và buồn bã trước kia, hôm nay con đã tàn đầy sức sống. Con vẫn đang phải chiến đấu với bệnh tật nhưng con đã cố gắng rất nhiều để không làm mẹ buồn. Ngày hôm nay, ngày mai và những ngày sau nữa, con sẽ vẫn phải chiến đấu với căn bệnh ung thư nhưng mẹ tin con sẽ vượt qua tất cả. Chúng ta sẽ cùng nhau làm nên kỳ tích đúng không con trai?
Mẹ tin và hy vọng ở con!
Nội dung bức thư được phóng viên ghi lại qua lời kể của chị Bùi Thị Thoan (Thanh Miện - Hải Dương) mẹ của bệnh nhi ung thư Nguyễn Văn Tuyền.
Những ước mơ của bệnh nhi ung thư rất đơn giản, bình dị như ước được tặng gấu bông màu hồng, ước có một chiếc xe ô tô điều khiển từ xa, ước có chiếc áo tặng mẹ, có bộ đồ cảnh sát, ước được cõng mẹ trên lưng... tuy nhiên không biết bao giờ ước mơ của các em mới có thể trở thành hiện thực. Bởi nhà các em quá nghèo, đến tiền ăn uống, tiền chữa bệnh còn không có thì làm sao có tiền mua đồ chơi.
Để chắp cánh ước mơ cho những trẻ em bị ung thư, hãy cùng tôi thực hiện ước mơ nhỏ bé của các em nhỏ. Nếu có thể, bạn hãy bớt chút thời gian đến thăm hỏi động viên các em và giúp các em hiện thực hóa ước mơ của mình. Hy vọng sẽ có nhiều bệnh nhi như Tuyền có thể biến giấc mơ của mình thành hiện thực.
Bình luận của bạn