Ca sỹ Mỹ Linh: Tốt gỗ, cần đẹp cả... nước sơn
Ca sỹ Tân Nhàn: “Tôi sẽ không nhờ đến phẫu thuật thẩm mỹ nữa”
Cẩm Ly chia sẻ câu chuyện sinh nở không mấy dễ dàng của mình:
Cẩm Ly sinh bé Thỏ năm 2005. Vì là lần đầu tiên nên cái gì cũng bỡ ngỡ. Gần đến ngày sinh mình cứ hồi hộp không ngủ được. Hôm ấy nhờ thức khuya mà 12h đêm mình bỗng dưng vỡ ối và nhận ra ngay “tình hình rất tình hình”. Mình vội vàng gọi cho mẹ ruột, mẹ chồng, rồi tất tả khăn gói đi taxi từ nhà mình sang đón mẹ chồng, trên đường ghé qua đón mẹ ruột, rồi mới đến điểm đáp cuối cùng là bệnh viện. Thật ra thì Cẩm Ly vẫn có thể tự đi một mình nhưng hai mẹ vẫn muốn đi theo cổ vũ tinh thần. Lực lượng cổ vũ này khá hùng hậu nên mình chẳng còn lo lắng sợ hãi gì nữa.
Ca sĩ Cẩm Ly bên hai con gái: bé Thỏ và bé La.
Sau khi khám, bác sĩ quyết định cho sinh mổ vì siêu âm thấy em bé khá nặng, khoảng 4kg. Khi bị gây tê tủy sống, Cẩm Ly cứ bấu chặt tay bác sĩ rồi sau đó lơ mơ chẳng biết gì cả cho đến khi nghe tiếng oe oe của con. Mẹ cứ nhìn gương mặt rất đáng yêu ấy mãi nhưng chỉ được một lúc là y tá đã mang con đi rồi. Mãi đến hôm sau mẹ con mới được đoàn tụ. Bắt đầu từ thời điểm đó, Cẩm Ly đã biết là cuộc đời mình sẽ gắn với sinh linh bé nhỏ này và mình phải có trách nhiệm chăm sóc nó từng ngày từng giờ.
Gia đình hạnh phúc của ca sĩ Cẩm Ly.
Chính vì suy nghĩ này mà đến khi có bầu bé La khoảng một năm rưỡi sau đó, Cẩm Ly vẫn khư khư ôm Thỏ và tự tay chăm sóc cho con dù trong nhà không thiếu người giúp việc. Lúc đó Thỏ còn chưa được 2 tuổi, đêm hay quấy khóc vì gắt ngủ, một tay mình bế con trước ngực cho đến khi con ngủ say rồi mới đặt xuống. Bụng của Cẩm Ly lúc đó cũng đã to lắm rồi, nhưng vì thương Thỏ sắp phải bị chia sẻ tình thương với em, cảm giác có lỗi với con cứ bắt mỉnh phải bù đắp cho nó. Thậm chí Cẩm Ly vẫn tự tay tắm cho Thỏ mỗi ngày. Mọi người cứ hình dung một bà bầu lặc lè ngồi chàng hảng trên bồn tắm để kì cọ cho một đứa bé khoảng 2 tuổi thì sẽ thấy mình “kiên cường” thế nào.
Khi bước sang tháng thứ 8, Cẩm Ly bắt đầu gửi Thỏ vào nhà trẻ vì sợ khi sinh em La sẽ không còn thời gian dành cho Thỏ nữa. Ngày nào mình cũng đứng xa xa cửa lớp con mà nhìn vào. Cứ thấy cô đút con một muỗng, con lại khóc đòi mẹ, cô dỗ mãi, con vẫn cứ “Mẹ, mẹ!” là tim mình thắt lại. Thế là không ngày nào đành lòng đi về.
Nhưng chính những điều này đã khiến tình trạng thai kì của Cẩm Ly bị báo động. Bác sĩ nói em La có khả năng sinh non nên không cho Cẩm Ly đi lại nữa. Mình phải nằm một chỗ, gác hai chân lên cao, hạn chế vận động. Không được đưa đón con mỗi ngày, mình ức chế cứ đứng ngồi không yên. Chiều chiều lại ra cửa ngóng con đến trào nước mắt.
Hai cô con gái rất hay được mẹ cho lên sân khấu diễn cùng.
Ngày Cẩm Ly sinh La, tâm lý vẫn chưa chuẩn bị cho việc sẽ có thêm một thành viên mới, nên khi ngồi trên xe lăn để y tá đẩy vào phòng mổ, bỗng dưng mình khóc như mưa. Cả nhà cuống cuồng hỏi vì sao? Mẹ Cẩm Ly tưởng con sợ vì sắp phải đối diện với chuyện vượt cạn. Nhưng không phải. Mình mếu máo nói trong nước mắt: “Tội nghiệp Thỏ quá à!”. Trong đầu Cẩm Ly lúc đó, hình ảnh Thỏ thui thủi một mình không có mẹ bên cạnh choán hết tâm trí. Cứ nghĩ đến con là lòng lại chùng xuống.
Không biết có phải tâm trạng của lần sinh thứ 2 không được tốt hay không, mà lần này tuy vẫn mổ nhưng Cẩm Ly lại cảm nhận được sự đau đớn. Đã có một lúc Cẩm Ly bị ngạt và không thể nào thở được nữa, thậm chí cứ tưởng là mình đang chết đi rồi. Ơn Trời cuối cùng thì cũng vượt qua được để đón bé La nặng 3,2kg trên tay.
Những cô con gái lớn lên khỏe mạnh là phần thưởng của Cẩm Ly mỗi ngày. Dù bận bịu thế nào thì mỗi tối Cẩm Ly vẫn dành thời gian kiểm tra bài vở và cùng học với con. Chỉ mong con khỏe, con ngoan là những người làm mẹ như mình cảm thấy mọi vất vả, đau đớn của 9 tháng 10 ngày cưu mang đã được bù đắp.
Cẩm Ly sinh bé Thỏ năm 2005. Vì là lần đầu tiên nên cái gì cũng bỡ ngỡ. Gần đến ngày sinh mình cứ hồi hộp không ngủ được. Hôm ấy nhờ thức khuya mà 12h đêm mình bỗng dưng vỡ ối và nhận ra ngay “tình hình rất tình hình”. Mình vội vàng gọi cho mẹ ruột, mẹ chồng, rồi tất tả khăn gói đi taxi từ nhà mình sang đón mẹ chồng, trên đường ghé qua đón mẹ ruột, rồi mới đến điểm đáp cuối cùng là bệnh viện. Thật ra thì Cẩm Ly vẫn có thể tự đi một mình nhưng hai mẹ vẫn muốn đi theo cổ vũ tinh thần. Lực lượng cổ vũ này khá hùng hậu nên mình chẳng còn lo lắng sợ hãi gì nữa.
Ca sĩ Cẩm Ly bên hai con gái: bé Thỏ và bé La.
Sau khi khám, bác sĩ quyết định cho sinh mổ vì siêu âm thấy em bé khá nặng, khoảng 4kg. Khi bị gây tê tủy sống, Cẩm Ly cứ bấu chặt tay bác sĩ rồi sau đó lơ mơ chẳng biết gì cả cho đến khi nghe tiếng oe oe của con. Mẹ cứ nhìn gương mặt rất đáng yêu ấy mãi nhưng chỉ được một lúc là y tá đã mang con đi rồi. Mãi đến hôm sau mẹ con mới được đoàn tụ. Bắt đầu từ thời điểm đó, Cẩm Ly đã biết là cuộc đời mình sẽ gắn với sinh linh bé nhỏ này và mình phải có trách nhiệm chăm sóc nó từng ngày từng giờ.
Gia đình hạnh phúc của ca sĩ Cẩm Ly.
Chính vì suy nghĩ này mà đến khi có bầu bé La khoảng một năm rưỡi sau đó, Cẩm Ly vẫn khư khư ôm Thỏ và tự tay chăm sóc cho con dù trong nhà không thiếu người giúp việc. Lúc đó Thỏ còn chưa được 2 tuổi, đêm hay quấy khóc vì gắt ngủ, một tay mình bế con trước ngực cho đến khi con ngủ say rồi mới đặt xuống. Bụng của Cẩm Ly lúc đó cũng đã to lắm rồi, nhưng vì thương Thỏ sắp phải bị chia sẻ tình thương với em, cảm giác có lỗi với con cứ bắt mỉnh phải bù đắp cho nó. Thậm chí Cẩm Ly vẫn tự tay tắm cho Thỏ mỗi ngày. Mọi người cứ hình dung một bà bầu lặc lè ngồi chàng hảng trên bồn tắm để kì cọ cho một đứa bé khoảng 2 tuổi thì sẽ thấy mình “kiên cường” thế nào.
Khi bước sang tháng thứ 8, Cẩm Ly bắt đầu gửi Thỏ vào nhà trẻ vì sợ khi sinh em La sẽ không còn thời gian dành cho Thỏ nữa. Ngày nào mình cũng đứng xa xa cửa lớp con mà nhìn vào. Cứ thấy cô đút con một muỗng, con lại khóc đòi mẹ, cô dỗ mãi, con vẫn cứ “Mẹ, mẹ!” là tim mình thắt lại. Thế là không ngày nào đành lòng đi về.
Nhưng chính những điều này đã khiến tình trạng thai kì của Cẩm Ly bị báo động. Bác sĩ nói em La có khả năng sinh non nên không cho Cẩm Ly đi lại nữa. Mình phải nằm một chỗ, gác hai chân lên cao, hạn chế vận động. Không được đưa đón con mỗi ngày, mình ức chế cứ đứng ngồi không yên. Chiều chiều lại ra cửa ngóng con đến trào nước mắt.
Hai cô con gái rất hay được mẹ cho lên sân khấu diễn cùng.
Ngày Cẩm Ly sinh La, tâm lý vẫn chưa chuẩn bị cho việc sẽ có thêm một thành viên mới, nên khi ngồi trên xe lăn để y tá đẩy vào phòng mổ, bỗng dưng mình khóc như mưa. Cả nhà cuống cuồng hỏi vì sao? Mẹ Cẩm Ly tưởng con sợ vì sắp phải đối diện với chuyện vượt cạn. Nhưng không phải. Mình mếu máo nói trong nước mắt: “Tội nghiệp Thỏ quá à!”. Trong đầu Cẩm Ly lúc đó, hình ảnh Thỏ thui thủi một mình không có mẹ bên cạnh choán hết tâm trí. Cứ nghĩ đến con là lòng lại chùng xuống.
Không biết có phải tâm trạng của lần sinh thứ 2 không được tốt hay không, mà lần này tuy vẫn mổ nhưng Cẩm Ly lại cảm nhận được sự đau đớn. Đã có một lúc Cẩm Ly bị ngạt và không thể nào thở được nữa, thậm chí cứ tưởng là mình đang chết đi rồi. Ơn Trời cuối cùng thì cũng vượt qua được để đón bé La nặng 3,2kg trên tay.
Những cô con gái lớn lên khỏe mạnh là phần thưởng của Cẩm Ly mỗi ngày. Dù bận bịu thế nào thì mỗi tối Cẩm Ly vẫn dành thời gian kiểm tra bài vở và cùng học với con. Chỉ mong con khỏe, con ngoan là những người làm mẹ như mình cảm thấy mọi vất vả, đau đớn của 9 tháng 10 ngày cưu mang đã được bù đắp.
Mời quý vị độc giả đọc tin hàng ngày về chủ đề sức khỏe tại suckhoecong.vn trong chuyên mục Trò chuyện
Bình luận của bạn