Huyền Trang: “Tôi không hiền lành đến mức độ ngu ngốc”

Ca sỹ Mỹ Linh: Tốt gỗ, cần đẹp cả... nước sơn

Diễn viên Trung Dũng: Sức khỏe là trên hết

Diễn viên Mỹ Uyên: “Ai bảo NSƯT là già?!”

Ca sĩ, diễn viên Maya: Tôi chuộng phong cách... sexy

Diễn viên Hiền Mai: Cứng cỏi để đối chọi cùng số phận

Tính cách khá thẳng thắn và có phần bướng bỉnh

Gần đây Trang xây dựng phong cách street style và nhận được khá nhiều sự ủng hộ. Có vẻ Trang đã lấy lại phong độ sau một quãng thời gian khá dài loay hoay với việc khẳng định mình sau cuộc thi Vietnam's Next Top Model 2010?

Đúng là loay hoay! Mà nói thật, để được như ngày hôm nay, em đã phải trả giá bằng những bài học lớn, những khoảng thời gian bị áp lực kinh khủng từ những kì vọng của gia đình, bạn bè, những người đã tin tưởng, giúp đỡ em và áp lực từ chính bản thân em nữa.


Thật ra tôi cảm thấy những áp lực đó đều xuất phát từ những quyết định của Trang đó thôi, nếu như Trang không kiên quyết ra đi sau cuộc thi mà ở lại nhận sự giúp đỡ của CA Models thì đâu đến nỗi?

Em ra đi là có lý do mà những người không ở trong cuộc khó có thể hiểu hết được. Ở mùa đầu tiên của Vetnam’s Next Top Model, công ty California Fitness & Yoga làm nhà tài trợ chính. Giải thưởng của em lúc đó là trở thành người mẫu độc quyền trong hai năm trị giá 1 tỷ đồng với công ty CA Models (thuộc California Fitness & Yoga). Nhưng dù nói gì thì nói, đây là một công ty chuyên về thể dục thể thao chứ đâu phải một công ty đào tạo người mẫu.

CA Models chỉ được mở ra sau đêm chung kết để thực hiện đúng cam kết với người đoạt giải quán quân. Em nghĩ nếu mình tiếp tục ở lại thì sẽ rất phí thời gian, bởi vì em còn rất trẻ, lúc đó mới 20 tuổi, rất cần được học hỏi và cần được thúc đẩy chính mình.

Mặc dù mọi người rất tốt, thân thiện nhưng em không phải là một con búp bê, em cần một con đường phát triển rõ ràng hơn. Nếu ở lại 2 năm và chỉ tham gia vài sự kiện nhỏ lẻ, đến tháng lại có lương chảy vào tài khoản thì khỏe cho em thôi, nhưng con đường phát triển là không có, nên em quyết định dừng lại.

Bất cứ việc gì cũng có thể nhìn nhận theo nhiều mặt. Theo hướng tích cực thì quyết định của Trang thể hiện sự cầu tiến, muốn khẳng định mình, nhưng theo mặt tiêu cực thì Trang có vẻ quá nôn nóng thành công, bởi 7 tháng đâu phải là thời gian đủ dài để giúp Trang một bước thành danh?

Tính cách của em khá thẳng thắn và có phần bướng bỉnh. Như em đã nói, những quyết định đó đã để lại cho em những bài học lớn, dẫn đến hậu quả là con đường em đi gặp nhiều khó khăn hơn. Nếu được làm lại một lần nữa, em sẽ lựa chọn khôn ngoan hơn. Nhưng mà em nghĩ cũng khó để em làm khác đi được.

Một cô gái tỉnh lẻ không hề có kiến thức gì về thời trang cũng như thế giới người mẫu, lại mới chỉ có 20 tuổi, đùng một cái trở thành quán quân một cuộc thi lớn như thế thì những quyết định thiếu chín chắn là có thể hiểu được.

Hiểu nhưng chưa chắc đã đồng cảm được, bởi vì những gì Trang thể hiện ngay sau khi rời CA Models đã làm cho không ít người phải thất vọng.
Sau khi giành chiến thắng, em cảm thấy rất sung sướng. Em đã nghĩ làm cái nghề này không khó lắm! Em muốn mình phải làm được điều gì đó lớn lao, nhanh chóng để lại dấu ấn trong ngành này, nhưng đâu phải cứ thấy sao trên trời mà với tay là hái được. Ngay sau khi nghỉ việc tại CA Models, em sang Mỹ tìm cơ hội cho mình nhân dịp New York Fashion Week. Em nghĩ cứ sang đó là sẽ có nhiều cơ hội cho mình, nhưng làm gì có chuyện một chuyến bay thay đổi số phận con người, trong khi em lại hoàn toàn non nớt trong cả kiến thức lẫn kinh nghiệm.

Thị trường thời trang ở Mỹ quy tụ rất nhiều người mẫu ở các nước sang nên họ có quyền yêu cầu cao. Ở đó, em chẳng là gì cả, khi đi gặp các agency người mẫu em chỉ toàn nhận được lời từ chối. Một số agency lớn họ cũng tỏ ý muốn hợp tác với em nhưng họ yêu cầu trong 10 ngày phải giảm ít nhất là 3-4kg, giảm vòng eo xuống còn 24-24.5inch (60-61cm). Đó là siêu nhỏ luôn đó!

Em lao vào luyện tập, tập gym 3 tiếng một ngày và chỉ ăn táo thôi. Em cứ chạy theo các yêu cầu của họ, cho đến một lúc em cảm thấy chán nản khủng khiếp vì chẳng biết mình đang làm gì. Trong một phút, em cảm thấy mình mất nhiều thứ: thời gian, tiền bạc, xa gia đình, bạn bè và thậm chí không thể đi học được nữa vì khi đi thi em đã nghỉ ngang rồi. Quá mệt mỏi, em trở về nước và thời gian sau đó thì phần vì không có người định hướng phong cách, phần vì quá chán nản nên phong cách thời trang của em đi xuống một cách tệ hại. Các trang báo mạng lúc đó cũng liên tục cập nhật hình ảnh của em. Em biết rằng tất cả những việc đó làm cho những người tin tưởng em đã phải lo lắng rất nhiều.


Nghĩa là Trang thừa nhận mình đã từng thất bại, hậu quả của việc quá vội vàng quyết định ra đi?

Em không hối hận vì đã quyết định ra đi, chỉ là nếu làm lại một lần nữa, em sẽ chuẩn bị tốt hơn cho một sự ra đi. Dù phải đi con đường đầy chông gai hơn, một mình em phải làm tất cả mọi việc nhưng nó cho em cơ hội được cọ xát nhiều hơn và từ đó học hỏi được nhiều hơn.

Hòa nhập vừa đủ để làm tốt công việc

Giờ thì tôi hiểu tại sao Trang tự nhận mình là bướng bỉnh, nếu không muốn nói là ngoan cố.

Nói thế cũng không sai đâu (cười). Em luôn muốn mình phải cứng rắn, kiên cường trước mọi tình huống. Để em ví dụ cho chị dễ hiểu tính cách của em, khi em bị ốm nhẹ, em không bao giờ dùng thuốc, em cứ để như vậy cho cơ thể tự chữa mặc dù em rất mệt. Hay như thời tiết lạnh và em thì không thích thời tiết lạnh chút nào cả, em vẫn cứ mặc ít áo nhất có thể. Khi em sang New York, mặc dù rất lạnh nhưng em chỉ mặc một cái áo phông bên trong và bên ngoài chỉ khoác một cái áo mỏng, không thêm găng tay, mũ, khăn choàng gì cả. Em thích như vậy.

Trang tự tin như thế sao, nhất là khi sống trong thế giới người mẫu đầy phức tạp này? Và nếu như thế thì Trang đánh giá như thế nào về sự hòa nhập của mình trong thế giới các chân dài sau 3 năm biết về nó?

Phương châm của em là hòa nhập vừa đủ để làm tốt công việc của mình. Nghề này rất khó cho em có thể đứng vững và đứng lâu được. Cho nên, nếu so sánh thì có thể nói em chỉ muốn bước một chân của mình vào thế giới người mẫu thôi. Một chân này giúp em tìm kiếm những cơ hội, có được những mối quan hệ, những mạng lưới giao tiếp để công việc trở nên suôn sẻ hơn. Một chân còn lại, em vẫn muốn giữ cho riêng mình, giúp em kiểm soát mình tốt hơn đồng thời cũng là góc phản ánh con người, nội tâm mà vốn dĩ người thân và bạn bè của em đều đã quen thuộc. Em không muốn vì công việc mà thay đổi hoàn toàn con người mình.
Như Trang đã biết, hòa nhập tốt và có nhiều mối quan hệ có thể được xem là một yêu cầu trong nghề này bởi nó mang đến nhiều cơ hội lớn. Tại sao Trang lại có vẻ rất dè chừng? Hay là Trang có chuyện gì đó không thể nói ra?
Có gì đâu, thế giới này đầy những cám dỗ và phức tạp. Người đứng ở ngoài nhìn vào cũng có thể thấy được. Có lẽ vì em như thế mà một vài người bạn nói sao mà em ngoan thế, làm nghề này mà không đàn đúm, bè phái, hút xách. Bố mẹ em đều làm trong quân đội nên dạy dỗ, kỉ luật em rất kĩ. Trước khi bước vào nghề này, em cũng đã chuẩn bị rằng mình sẽ không lấn quá sâu vào nếp sống như người khác. Hơn nữa, về lâu về dài, em đâu thể nào làm người mẫu hoài được. Em muốn chuẩn bị cho mình một đường lùi nếu không may có chuyện gì đó không hay xảy ra khiến cho em không thể theo nghề này được nữa. Như vậy mình hoàn toàn trong thế chủ động, đúng không?
Và đó cũng là động lực khiến cho Trang tham gia đóng phim, và nghe đâu là có ý định làm ca sĩ. Một “con đường rút lui” chăng?

Em không tính toán kĩ như vậy đâu. Em đóng phim “Biệt đội hy vọng” là do có cơ hội và thế là em làm luôn, không suy nghĩ gì nhiều hết. Còn về ca hát, em thấy mình hát hay đó chứ. Thế mà mỗi khi em bắt đầu hát thì mọi người đều van xin em dừng lại, nên có thể là em chỉ hát cho em nghe thôi.


Thế thì Trang chuẩn bị con đường rút mới vừa nói như thế nào?

Hiện tại thì em không có kế hoạch gì cụ thể cả. Em đang làm tốt công việc của mình một cách có cố gắng và cũng nhận được những thành công nhất định. Tạm thời em muốn tập trung vào việc này thôi. Còn những vấn đề thuộc về ngày mai thì làm sao có thể nói trước được? Lúc đó tùy vào những điều kiện, yếu tố tác động cụ thể em sẽ đưa ra quyết định, mà lần này sẽ là những quyết định với sự suy nghĩ, tính toán chín chắn hơn.
“Không hiền lành đến mức độ ngu ngốc”
Mới đây, việc Công ty BeU Models sử dụng hình ảnh của Trang để đăng tải quảng cáo trên Facebook với chú thích “Người mẫu BeU Models diễn show ngày 28/11” đã một lần nữa khiến dư luận chú ý về mâu thuẫn giữa Trang và Ban tổ chức cuộc thi Vietnam’s Next Top Model. Mà hình như đây không phải là lần đầu tiên có sự “nhầm lẫn” này?
Đúng vậy. Khi xảy ra sự việc, em và một số bạn người mẫu khác như Minh Triệu, Thùy Dương cũng có comment (bình luận) bên dưới rằng Huyền Trang không thuộc BeU Models, nhưng suốt ba ngày không có bất cứ hành động nào từ phía công ty. Em đã gọi thẳng lên BeU Models, cũng không nói em là Huyền Trang mà chỉ nói là: “Chị ơi, em là người mẫu, em thấy có chuyện như thế. Chị kiểm tra lại giúp em”. Nói mãi một lúc, khi họ hỏi tên thì em mới nói thật tên em. Sau đó thì họ mới chịu gỡ những tấm hình của em xuống.
Có nhiều chuyện tương tự như thế đã xảy ra. Ví dụ như trước đó, ở mùa giải vừa rồi, báo Fashion làm nhà tài trợ chính, trong một buổi casting ở Hà Nội, những hình ảnh quảng bá của báo Fashion cho cuộc thi đều sử dụng hình ảnh của em trong khi họ có những người mẫu khác như Tuyết Lan, Hoàng Thùy… Em thật sự cảm thấy rất khó chịu nhưng trước nay em đều im lặng vì dù gì thì công ty đã giúp em nhiều, có thể nói là điểm xuất phát của em để được như bây giờ. Những gì họ đã làm và làm tốt thì em tôn trọng. Cho nên, đối với những ai chưa biết về việc em không thuộc BeU Models thì em luôn cố gắng giải thích để họ hiểu. Nhưng đối với lần này, em quyết định lên tiếng vì em nghĩ nếu cứ im lặng thì những việc như thế sẽ còn tiếp diễn. Em không phải đứa hiền lành đến mức độ ngu ngốc đâu!

Ba năm qua hình như đã “dạy” cho Trang nhiều điều quá nhỉ? Từ ngày đầu tiên đã có những quyết định rất táo bạo, và giờ thì đối nhân xử thế rất tinh tế. Nếu nói rằng không có ai đứng sau, cho Trang những lời khuyên, tư vấn thì tôi không tin đâu.
Nếu nói là không có ai thì cũng không đúng. Như lúc thi người mẫu thì có chị Hà Anh đã giúp đỡ em rất nhiều. Lúc em sang Mỹ thì có anh Huy Võ tư vấn, định hình phong cách cho em. Nhưng tư vấn là một chuyện, làm là chuyện khác, tính em vốn rất ngang mà chị. Nhiều khi tất cả mọi người nói thế này thì tốt nhưng em cứ làm thế kia nên mới sai nhiều, vấp ngã nhiều. Và em học từ những sai lầm của mình.
Chặng đường đã qua tuy không phải là suôn sẻ gì nhưng khó khăn đã qua. Giờ thì Trang đã có một chỗ đứng nhất định trong làng mẫu rồi. Vậy Trang có nghĩ về việc đầu quân cho một công ty người mẫu nào đó ở Việt Nam để đỡ cực hơn?
Đúng là đi con đường độc lập vất vả lắm. Nhưng tạm thời em chưa tìm thấy công ty nào phù hợp để hợp tác.

Làm “giá” đến thế sao?

Làm “giá” cũng phải có cơ sở chứ. Bây giờ người mẫu đẹp xuất hiện ngày càng nhiều, người này thay thế người kia trong một, hai ngày là chuyện bình thường. Huống chi em làm thế chỉ cực cho em thôi chứ có được lợi gì đâu. Em chưa muốn về làm cho công ty nào cả vì cảm thấy vẫn có thể tự lo được.

Cảm ơn Trang vì cuộc trò chuyện này.

vanhuong
Mời quý vị độc giả đọc tin hàng ngày về chủ đề sức khỏe tại suckhoecong.vn trong chuyên mục Trò chuyện