Cứ nghe về sản phẩm có dị vật là người tiêu dùng đã sợ!
NÓNG: Phát hiện Tân Hiệp Phát "trốn" kiểm nghiệm định kỳ
Bộ Y tế thanh tra đột xuất Tân Hiệp Phát
Thêm khách hàng khiếu nại sản phẩm trà xanh không độ bị cặn
Lại phát hiện vật lạ trong chai nước của Tân Hiệp Phát
Một con ruồi có trong chai nước đóng kín. Chưa biết bằng cách nào con ruồi ấy lọt vào được chai nước nhưng kiểu gì đó cũng là điều bất thường! Doanh nghiệp được cho là sản xuất ra chai nước ấy đi đàm phán với người dân tới mấy lần để hy vọng về sự im lặng cũng là điều không bình thường. Đến giờ, người viết cũng không hiểu giao dịch, đàm phán ấy là dân sự hay hình sự vì cách xử khác nhau của các cơ quan công quyền.
Thôi, chuyện xử thế nào là của pháp luật, của cơ quan công quyền! Người viết không dám mạn đàm về vấn đề đó. Chỉ xin nói về con ruồi, vật thể lạ và những chai nước của Tân Hiệp Phát.
Đại diện tập đoàn này liên tục cho rằng, quy trình sản xuất của mình là khép kín, là không thể có dị vật trong chai khi xuất xưởng ra khỏi nhà máy. Nói thế có nghĩa là con ruồi, dị vật… chỉ xuất hiện từ lúc nó ra khỏi nhà máy cho đến khi bị người tiêu dùng phát hiện. Ai đã bỏ con ruồi, dị vật ấy vào chai? Tân Hiệp Phát với vị thế dẫn đầu thị trường thì nghi ngờ rằng đối thủ cạnh tranh không lành mạnh nên đã có những tác động.
Nghi ngờ và đặt giả thiết như vậy là quyền của Tân Hiệp Phát. Và nếu Tân Hiệp Phát có cái quyền ấy (họ đã phát ngôn rộng rãi qua báo chí, giải trình với cơ quan chức năng… rất nhiều lần) thì người tiêu dùng chúng tôi cũng có quyền nghi ngờ rằng sản phẩm của Tân Hiệp phát có thể bẩn, có thể mất an toàn. Chúng tôi không cần biết con ruồi, dị vật… nó xuất hiện từ lúc nào.
Nhưng chuyện sản phẩm mang nhãn mác của Tân Hiệp Phát bị phát hiện có dị vật, có nguy cơ là thực phẩm bẩn, mất an toàn là có thật.
Những đối thủ của Tân Hiệp Phát không có cơ hội để kêu oan (nếu có) vì ai cũng phải cố trở thành “người dân làng Vũ Đại” với quan điểm: “Chắc nó trừ mình ra”. Vâng, đố công ty nào dám kêu không phải là tôi đấy? Và vì không ai kêu oan nên giả thiết, nghi ngờ của Tân Hiệp Phát không có người đối chứng.
Nhưng thưa Tân Hiệp Phát, như đã nói, chuyện tập đoàn nghi ngờ đối thủ là chuyện của tập đoàn. Còn chuyện của người tiêu dùng chúng tôi là thấy thực phẩm bẩn, mất an toàn, có dị vật… là chúng tôi tẩy chay. Hàng loạt các vụ hiện chưa có câu trả lời như rất nhiều các dị vật xuất hiện (có cả cái ống hút to đùng) hay nước đóng cặn, lên váng men…
Tân Hiệp Phát có đưa ra lý do gì đi chăng nữa thì đó đều là sản phẩm mang nhãn hiệu của tập đoàn. Người tiêu dùng có quyền yêu cầu là các sản phẩm ấy phải (có dấu hiệu) sạch khi sử dụng (không phải là lúc nó ra khỏi nhà máy).
Chúng tôi dại khi chẳng hiểu hết những thành phần trong sản phẩm có giúp đạt được công dụng như quảng cáo hoa mỹ của tập đoàn (các chuyên gia đang đặt dấu hỏi rồi đấy). Nhưng chúng tôi chẳng ngu đến mức đi tiêu thụ sản phẩm đang có hàng loạt nghi án.
Khi mà chưa có ai bảo vệ chúng tôi hiệu quả thì chúng tôi chỉ có cách bảo vệ mình bằng cách đó. Tân Hiệp Phát đừng mất công đi nghi ngờ ai đang đứng đằng sau màn “tẩy chay Tân Hiệp Phát” mà hãy tập trung nghĩ cách làm thế nào để sản phẩm đến tay chúng tôi không còn dị vật nữa đi.
Và nhân đây, xin nhắn nhủ đến Dutch Lady – Cô gái Hà Lan, Nutifood… và các nhà sản xuất thực phẩm khác một thông điệp tương tự những gì chúng tôi đang “tâm sự” với Tân Hiệp Phát: Chúng tôi dại chứ không ngu.
Sữa chua của Dutch Lady khiến 24 trẻ phải vào viện. Công ty có quyền đặt giả thiết là trẻ bị dị ứng. Còn chúng tôi có quyền chất vấn rằng vì sao lại có sự trùng hợp ngẫu nhiên đến thế khi mà tỷ lệ trẻ có nguy cơ dị ứng với thành phần sữa là khá thấp. Và từ nghi ngờ ấy, trong đầu chúng tôi không khỏi xuất hiện ý nghĩ: Hay là sản phẩm có vấn đề khác?
Hay những vụ sữa túi Nutifood căng phồng. Công ty lại có bài ca muôn thưở: “Do quá trình bảo quản tại các đại lý”.
Xin thưa, người tiêu dùng chúng tôi lúc nào chẳng mua ở đại lý, thậm chí là đại lý cấp n hoặc cửa hàng bán lẻ (được gọi là đại lý cho oai). Các công ty làm thế nào để sản phẩm đến những chỗ đó mà không gặp vấn đề chứ đừng đổ lỗi cho “vận chuyển, bảo quản” nữa.
Chúng tôi dại chứ không ngu.
Người tiêu dùng chúng tôi đã quá mệt mỏi vì chuyện phải nghe thực phẩm mất an toàn, bẩn, quá hạn… rồi!
Bình luận của bạn