Chương Tử Di: "Cần giải tỏa sẽ ôm đầu khóc thật to"

Diễn viên Trung Dũng: Sức khỏe là trên hết

Diễn viên Ngọc Lan: “Tuổi càng lớn sự chín chắn càng đầy”

Diễn viên Y Phụng: “Biết đủ là đủ"

Diễn viên Thanh Trúc: “Phụ nữ không nên mạnh mẽ quá”

Diễn viên Hiền Mai: Cứng cỏi để đối chọi cùng số phận

Chị có thể chia sẻ một chút về cuộc sống thời niên thiếu của mình không?

Trước năm 11 tuổi, tôi cũng trải qua một tuổi thơ như bao đứa trẻ khác ở Bắc Kinh. Tuy nhiên, sau khi thi đỗ vào Học viện múa Trung ương, cuộc sống của tôi đã hoàn toàn thay đổi. 6 năm học múa chuyên nghiệp vô cùng gian khổ, mỗi ngày tôi đều đặn dậy từ 6 rưỡi sáng, đến 10 rưỡi tối là phải tắt đèn đi ngủ, y hệt như trong quân đội. Dù vậy, tôi rất chịu khó, bao giờ tôi cũng là người dậy tập múa sớm nhất.
Chương Tử Di:
Đang học trường múa tại sao chị lại bước sang con đường đóng phim?

Năm 17 tuổi, tôi tốt nghiệp trường múa. Đó chính là thời điểm quan trọng trong cuộc đời tôi. Khi ấy, tôi quyết định thi vào Học viện kịch nghệ Trung ương, lòng ôm khát vọng to lớn lắm. Tôi tự tin mình có duyên với nghề diễn viên. Vậy nên, mặc cho những người xung quanh oán trách và tiếc nuối, tôi vẫn làm theo cách mình muốn. Tôi tin sự nghiệp diễn xuất sẽ đưa tôi đến một chân trời mới.
Khi mới thi vào Học viện kịch nghệ Trung ương, chị chắc là vẫn chưa thích nghi được ngay với cuộc sống ở đây?

Vì từng học múa nên sân khấu không còn xa lạ với tôi. Tuy nhiên, khi bước vào một lĩnh vực mới, tất cả dũng khí của tôi dường như đều biến mất. Lúc đó, cách duy nhất giúp tôi giải tỏa stress là chạy bộ cùng một người bạn thân. Chúng tôi thường chạy lên một chiếc cầu, rồi ôm đầu khóc thật to để giải toả. Rất may, sau khi lau khô những giọt nước mặt, tôi lại có thêm dũng khi để đối diện với sự lựa chọn của mình.
Chương Tử Di:
Động lực nào khiến chị kiên trì bước tiếp con đường đó?

Sự khẳng định và yêu mến của những người yêu môn nghệ thuật thứ 7 chính là động lực vô hình và trực tiếp nhất. Việc giành được ngôi ảnh hậu với Nhất đại tông sư đối với tôi không phải là chuyện dễ dàng. Tôi đã phải bỏ ra 3 năm để chuyên tâm quay phim. Đối với một nữ diễn viên, khoảng thời gian 3 năm là vô cùng quý giá. Có những thời điểm, tôi như nhập vào nhân vật, nói chuyện cùng cô ấy.
Tôi hi vọng mình có thể được thử sức với nhiều dạng vai mới mẻ. Trong thế giới này vẫn còn biết bao con người, biết bao câu chuyện, tôi luôn tin rằng câu chuyện tiếp theo mới là câu chuyện hay nhất.
Từ một nữ sinh trường múa trở thành diễn viên, sau đó là một minh tinh nổi tiếng, chị thấy mình có thay đổi gì không?

Tính cách của tôi vẫn như thế. Thay đổi lớn nhất là tôi đã dần biết chọn lọc những điều cần thiết cho cuộc sống của mình. Nó giống như việc tìm thấy chiếc chìa khóa cho cánh cửa cuộc đời vậy. Mỗi chiếc chìa khóa chỉ có thể mở được một cánh cửa, quan trọng là bạn phải biết tìm ra nó một cách chính xác.
Tôi thường dựa vào trực giác của mình để quyết định mọi việc. Tuy nhiên, với các vai diễn tôi đều trăn trở suy nghĩ trước khi nhận lời. Tôi đã từ chối rất nhiều lời mời từ Hollywood vì muốn làm một diễn viên có những vai diễn cảm xúc hơn là một minh tinh.
Cảm ơn chị.
Doan Truong
Mời quý vị độc giả đọc tin hàng ngày về chủ đề sức khỏe tại suckhoecong.vn trong chuyên mục Trò chuyện