Ca sĩ, diễn viên Maya: Tôi chuộng phong cách... sexy
Diễn viên Mỹ Uyên: “Ai bảo NSƯT là già?!”
Diễn viên Hiền Mai: Cứng cỏi để đối chọi cùng số phận
Diễn viên Ngọc Lan: “Tuổi càng lớn sự chín chắn càng đầy”
Diễn viên Y Phụng: “Biết đủ là đủ"
Nhân dịp này, Á hậu Phu nhân người Việt toàn cầu 2012 tâm sự nhiều chuyện, trừ hôn nhân.
Cảm nhận của chị về Tết Việt ở Mỹ?
Hơi buồn so với Tết ở Việt Nam. Tết trên quê hương mình mới đúng là Tết, có đủ thứ mình cần. Còn bên Mỹ cũng có, cái gì cũng vừa phải, nhưng quan trọng, mình thấy hay là người Việt mình cho dù đi đâu vẫn giữ được bản sắc, vẫn đón được mùa xuân, có bao lì xì, có lời chúc tụng nhau.
Đêm giao thừa bên đấy thường Nga đi diễn ở các chùa, bên đấy người ta cũng đi chùa nhiều lắm, họ thường đốt pháo. Tụi Nga diễn đến nửa đêm rồi về chuẩn bị ra sân bay qua tiểu bang khác diễn Tết.
Có vẻ hơi thiệt cho Á hậu Thúy Nga khi đi diễn vẫn cứ phải làm xấu mình đi?
Ngày xưa mình đóng những vai xấu xí, ra đường không hóa trang người ta vẫn bảo: Ồ, ngoài đời xinh quá mà toàn đóng vai già. Bây giờ đoạt giải Á hậu rồi, không hóa trang, thì: Úi giời, con điên này mà là Á hậu à! (cười) Thì đấy là nỗi khổ của nghệ sĩ, lúc nào cũng bị cảm xúc từ khán giả làm cho dằn vặt. Nói ra thì hơi kiêu chứ trước giờ Nga có xấu đâu. Tại mình tự giày vò, tìm vai xấu đóng, cuối cùng khán giả tưởng mình xấu thật!
Thế cho nên mình đi thi hoa hậu để công khai thật về sắc đẹp của mình. Tôi đẹp đấy chứ, tại mọi người không thấy thôi. Nhưng cái đẹp đấy chỉ là hình thức. Đẹp tâm hồn vẫn là đẹp vĩnh viễn, còn mấy cái đẹp hào quang chỉ là hư ảo, tạm thời.
Để thi hoa hậu, chị phục hồi nhan sắc ra sao?
Có phục hồi đâu. Vẫn nguyên vậy luôn. Cuộc thi đó rất là “hấp tấp”, chỉ kịp đi nhuộm tóc với tẩy răng một tí, nhịn ăn, chạy bộ vài ngày cho nó gọn lại. Liveshow này cũng vậy, Nga đâu có tính làm. Hầu như số Nga cái gì cũng gấp gáp vậy đó. Cái gì cũng “vài ngày” hết!
Sau một lần qua cầu, quan niệm về hôn nhân của chị có gì thay đổi?
Cuộc sống của mình nặng về diễn xuất trên sân khấu nhiều quá nên quan niệm về hôn nhân vẫn mập mờ lắm, không rõ ràng.
Có đến mức khép cánh cửa lòng mình?
Chắc cũng chưa đến nỗi.
Khoảng thời gian khủng hoảng về tài chính, chị làm thế nào để vực lại?
Lúc khủng hoảng, Nga rất cần tiền. Có nhiều show diễn, phim ảnh mang đến lợi nhuận nhiều lắm, nhưng cái tâm không an. Biết thời điểm đó mình lên diễn hài sẽ không hay, nên hầu như Nga từ chối. Đó là vì cái tôi của mình vẫn còn.
Nga cũng kiếm tiền nhưng theo cách nhẹ nhàng, vừa sức. Thời điểm đấy, mình chộp giật cũng có tiền để xoay xở nhưng Nga nghĩ xong cái đấy thì Nga cũng vật ra chết, và tên tuổi cũng mất luôn.
Vừa áp lực tiền bạc, vừa áp lực đi diễn, mình là đàn bà đâu có “tải” được kiểu đó. Lúc đó Nga tập cái gì cũng phải làm nhẹ nhàng, từ từ, tới giờ thành nếp quen. Vốn dĩ không nhanh nhẹn, giờ còn chậm chạp hơn nữa.
Nhà Nga theo đạo Phật, mẹ Nga mua nhiều sách lắm. Chả bao giờ mình đọc. Bà có đọc cái gì hay thì kể cho mình nghe thì mình cũng không để vào đầu, tại thấy nó không cần thiết, cũng chẳng có thời gian để tiếp thu. Nhưng thời điểm đấy, may cho Nga có sách đó để đọc. Khi đọc mình biết mỗi người trong cuộc sống phải có một vận hạn, giống như mình từng vay cái gì, giờ mình phải trả.
Khi “bị” một cái gì đó, Nga cảm thấy giống như mình đang được thử thách. Trong cái bần cùng nhất, mình là con người như thế nào, tồn tại phát triển như thế nào, đó là cái nhân tố quyết định thành công.
Gần đây một số nghệ sĩ cũng lâm vào khủng hoảng tài chính, thậm chí vỡ nợ, phá sản. Nga rút ra chiêm nghiệm gì cho bản thân qua hiện tượng này?
Mỗi người mỗi cảnh, Nga không biết. Nhưng thời điểm Nga bị như thế là tình hình chung. Bên Mỹ nhiều người mất nhà. Ở Việt Nam, nhiều người thế chấp nhà vay vàng để làm ăn, tiền lời thấp nhưng cái đó gọi là cú lừa ngoạn mục.
Vàng bất ngờ vọt lên gấp đôi, coi như mình mất cái nhà hoàn toàn. Trường hợp của mình, Nga thấy cũng nhẹ nhàng, không đến nỗi nào. Đối với Nga “của đi thay người”, cũng không áp lực nặng. Tình cảm mất mới sợ chứ tiền bạc mất còn làm được mà.
Con gái chị bộc lộ thiên hướng gì giống mẹ?
Mình không dám nói về con mình cái gì nhưng theo những người bạn xung quanh cảm nhận thì con này có gene giống mẹ rất nhiều. Ví dụ bảo con chụp hình đi là nó bắt đầu tạo những dáng không giống ai. Mọi người bảo con này nhìn rất là hề, nhưng Nga không muốn nó làm hề.
Mình cứ ngấm ngầm hướng con theo nghề của mình, có khi nó cũng bị dụ?!
Không hướng được đâu. Con nít khi đã có ý thức thích cái gì hình như nó đã hình thành từ bé. Nga cũng đang hồi hộp chờ xem con bé này như thế nào. Thực sự nếu nó thích hát mà hát hay quá là đào tạo từ bé luôn. Còn đẹp quá là đào tạo theo kiểu Venezuela, thành hoa hậu luôn. Mình phải nhắm vào mục đích.
Giờ Nga qua ở phương Tây rồi, Nga học văn hóa kiểu đó. Họ thấy con có thiên bẩm gì, bắt đầu đào tạo luôn, thì đến lúc lớn đã định hình phải làm cái gì, thì nó ra đời nhẹ nhàng hơn.
Còn Việt Nam mình hay có kiểu cho con ăn học rất giỏi, nhưng đến khi chuẩn bị thi ĐH là tất cả đều hoang mang không biết vào trường gì. Làm cho đứa trẻ rất bấn loạn.
Bình luận của bạn