MC Thảo Vân: Tôi là người lạc quan
MC Phan Anh: Bình tâm đón nhận mọi điều đang đến…
Ca sĩ, diễn viên Maya: Tôi chuộng phong cách... sexy
Diễn viên Hiền Mai: Cứng cỏi để đối chọi cùng số phận
Diễn viên Thanh Trúc: “Phụ nữ không nên mạnh mẽ quá”
Đàn ông là để đàn bà tựa vào…
Không kết hôn nữa mà chỉ yêu thôi, chị cũng từng tuyên bố hôn nhân không giữ được hạnh phúc? Vậy làm người tình và người vợ có khác biệt gì trong việc giữ gìn tình yêu của mình?
Tôi luôn quan niệm, khi chỉ là tình yêu, yêu nhau là phải vun đắp mỗi ngày. Phải luôn cố gắng hoàn thiện bản thân để giữ lấy tình yêu và người bạn đời bên cạnh. Khi đã kết hôn có nghĩa là đã “rồi đời”, cô ấy hay anh ấy chắc chắn là của mình nên sẵn sàng buông lỏng bản thân, mặc kệ người còn lại mặc dù là phụ nữ sinh con phát phì hay chồng ăn nhậu bê tha.
Một người phụ nữ càng trải nghiệm, càng nhiều kinh nghiệm thì sự lãng mạn trong tình yêu có tồn tại nhiều không?
Còn chứ, càng lớn tuổi tôi càng lãng mạn hơn vì sự lãng mạn trở nên rất hiếm gặp. Ngày xưa khi còn trung học, chỉ cần nhìn thấy một anh chàng điển trai mặc cái áo đẹp mình đã xao xuyến, sự rung động rất dễ dàng. Khi có tuổi, khi ngồi nói chuyện với ai khoảng nửa giờ phần nào mình đã đoán được tính cách người đó nên rất khó bị rung động. Nếu đối phương khiến tôi rung động người đó phải có nhiều điểm phù hợp với mình. Càng trải nghiệm, tôi càng hiểu những điều mình muốn và những điều không muốn. Đó là lý do khi đã phải lòng một ai ở độ tuổi này, tôi càng có cảm giác mãnh liệt hơn thời trẻ.
Vậy người yêu của chị hiện tại thì sao? Anh ấy chinh phục chị bằng cách nào?
Bây giờ tôi dễ mà khó, dễ là tôi thích những điều nho nhỏ, hàng ngày, có thể khiến tôi cười nhưng những câu nói hài hước, hay anh ấy mang đến giường cho tôi một ly café vào buổi sáng. Tôi rung động khi thấy người tình không chỉ tốt với tôi mà cả những người xung quanh. Chẳng hạn anh kể rằng anh lên mạng gặp một mảnh đời khó khăn, anh đóng góp chút ít để hỗ trợ khiến tôi cảm động.
Chị không muốn lập gia đình nữa, quan trọng tình yêu là cảm xúc với nhau. Nhưng người yêu chị có suy nghĩ vậy không?
Bởi vậy mới nói chúng tôi gặp nhau đúng lúc. Anh Hân cũng đã trải qua một đời vợ, tính từ thời điểm yêu đến hôn nhân thì kéo dài đến mười bảy năm. Có nghĩa anh ấy không cần lấy vợ nữa. Điều này nói lên rằng việc chúng tôi gặp nhau ở lứa tuổi này rất phù hợp với nhau. Nếu như tôi may mắn gặp phi công trẻ, việc đến với nhau sẽ rất khó khăn vì có thể họ muốn lập gia đình, muốn có con…là những điều tôi phải cân nhắc kỹ.
Anh Hân chưa có con nên tôi không bị giằng xé giữa con anh con tôi. Anh Hân lại là mẫu người rất thương mẹ, anh ấy càng hiểu hơn khi tôi dành nhiều tình cảm cho mẹ mình. Chúng tôi gặp nhau ở nhiều khía cạnh nên tình yêu cũng rất đẹp. Mặt khác chúng tôi sống riêng, tôi không làm dâu, anh ấy không làm rể. Chúng tôi chỉ gặp người thân trong gia đình nhau đều là những ngày vui nên cuộc sống rất vui. Anh ấy cũng rất quấn quýt con của tôi.
Chị giỏi giang, nổi tiếng, điều này có khiến người bạn tình cảm thấy thua thiệt và không còn là điểm tựa, giảm đi “bản lãnh đàn ông” trong tình yêu?
Càng trải nghiệm, càng kinh nghiệm mình càng giả nai để người đàn ông làm việc cho mình chứ? (cười lớn). Khi còn trẻ, mình thích chứng minh, cái gì cũng cho rằng mình làm được. Qua hai lần kinh nghiệm rồi, mình hiểu được đàn ông họ thích họ là một người mạnh mẽ, một điểm tựa tại sao mình không tựa vào, không nhõng nhẽo? Ngày xưa cha tôi nói một câu tôi không hiểu, giờ tôi hiểu ra nhiều điều “Tại sao các bà cứ đòi bình quyền? Các bà ngồi trên chúng tôi sao không cứ ngồi trên chỉ xuống mà cứ đòi hạ thấp để bình quyền?”. Giờ tôi mới thấy bình quyền cũng có cái hay, nhưng ở tuổi của tôi, nếu khéo hơn một tý thì nên làm điểm yếu. Điển hình người yêu tôi đây, cái gì anh ấy cũng làm và giành làm (cười).
Hiện tại chị kinh doanh làm đẹp và có trụ sở ở nhiều nước. Đó có phải là bước đệm chuẩn bị sẵn sau nghệ thuật?
Tôi hy vọng kinh doanh sẽ là một nghề bền vững hơn cho tương lai sau này. Đối với nghệ thuật, tôi đã thấy may mắn rất nhiều khi đã được đứng trên sân khấu vượt xa so với tuổi nghề của một người nghệ sĩ. Đã đến lúc tôi nghĩ đến một công việc khác. Tuy nhiên, công việc kinh doanh của tôi ở hiện tại nó phù hợp và gần với những gì tôi yêu thích. Trước đây mỗi khi lên sân khấu tôi đều phải làm đẹp thì bây giờ tôi làm đẹp cho mọi người.
Mặt khác, tôi luôn nghĩ việc tôi rời sân khấu đó là chuyện sớm muộn. Đó cũng là quy luật chung của nghệ sĩ. Nếu mình chấp nhận được sự thật và nhìn thẳng vào vấn đề, đời sống mình sẽ không nặng nề hay thất vọng. Bản thân mình lại háo hức để nhìn sang một hướng mới. Giống như háo hức khi lật sang một trang mới khi đọc sách.
Yêu con vô điều kiện
Hai đứa con của chị cũng đã lớn, là một người thành đạt trong sự nghiệp, chị có hướng con theo nghề của mẹ?
Tôi chỉ bảo con rằng con hãy theo những gì mình đam mê. Từ cái đam mê ấy sẽ sinh ra tiền. Ngày tôi mới bước chân vào nghề làm MC, chẳng ai nghĩ làm MC sẽ hái ra tiền. Vậy mà tôi dám bỏ nghề luật sư đang thịnh hành để chuyển sang làm MC trong giai đoạn mới mẻ chỉ vì đam mê. Cũng vì nhờ đam mê mà tôi thành công, tôi lại được đi khắp nơi trên thế giới. Ngoài ra tôi nhắc con dù làm cái gì cũng phải làm chủ. Vì làm chủ mình mới cống hiến hết mình, mới làm giàu thật sự. Còn đi làm công mình chỉ làm vừa đủ nên khó mà phát triển được.
Là một người mẹ đơn thân chị có yếu lòng khi dạy con?
Có, tôi khá chiều con. Nhất là do công việc tôi thường xuyên phải đi xa nên hay đền bù con bằng những món quà, đi shopping hay ăn uống. Thỉnh thoảng tôi cũng có nhắc nhở con một chút về việc nghe lời bà ngoại (vì hai bé được bà chăm sóc). May mắn là hai đứa con tôi rất ngoan và ý thức tốt. Tôi chưa thấy con có điểm gì phải lo lắng. Chỉ có điều là cô út dạo gần đây hay dùng điện thoại quá mười một giờ nên tôi đã ra luật giới nghiêm là 10h30 bà sẽ thu máy cất.
Luôn bận rộn, làm sao chị có thể kiểm soát và hiểu con mình tốt? Nhất là ở môi trường nước Mỹ thường có tư tưởng rất thoáng?
Con đang ở tuổi teen nên khi nhắn tin, viết cho bạn bè toàn bằng ngôn ngữ viết tắt theo kiểu teen bây giờ nên nhiều khi tôi không hiểu được. Thành ra tôi cũng cố lên facebook, lên mạng để tìm hiểu ngôn ngữ của con mà dễ bề nắm bắt, kiểm soát tâm lý. Tôi cũng thường mua đọc những cuốn sách “Những gì con gái của mẹ muốn mẹ hiểu về mình” , “Con gái nhà không có bố”… để học cách giáo dục con phù hợp. Tôi nghĩ mình dù học bất cứ ngành gì cũng được học nhưng học làm cha làm mẹ thì chỉ dựa theo kinh nghiệm. Để dạy con tốt hơn cần phải học làm cha làm mẹ. Bên Mỹ thì những loại sách này đều có đầy đủ theo từng lứa tuổi hay vấn đề tâm sinh lý. Có thể nó không đúng 10 thì cũng đúng 7,8 điều căn bản. Tôi đọc cảm thấy rất đúng với nhiều trường hợp biểu hiện của con mình.
Con gái chị đã đến tuổi yêu, là một người từng nếm trải nhiều điều ngọt ngào lẫn thất bại trong tình trường, chị sẽ dạy con thế nào để tốt hơn mẹ?
Tôi có nhiều điều để dạy con lắm. Nhưng con còn nhỏ lắm, nếu cố gắng nhét vào đầu con chỉ như nước đổ đầu vịt. Phải để con đến một tuổi nào đó, khi bé trải nghiệm những điều đó mình dạy con sẽ hiểu hơn. Cái tôi nói với con gái bây giờ là mẹ thương con vô điều kiện. Mẹ thích con học giỏi nhưng con không vào đại học hay con có bạn trai, bị bạn bỏ mang bầu về nhà hay con trót làm những điều kinh hoàng hơn nữa thì con đừng bao giờ nghĩ mẹ hổ thẹn vì con, mẹ sẽ vẫn luôn bên cạnh con bất cứ lúc nào. Ngôi nhà vẫn luôn là nơi chào đón con trở về. Tôi nghĩ điều này sẽ giúp con tự tin, vững vàng hơn trong cuộc sống. Tôi không muốn cho con cảm thấy bố mẹ chỉ thương con khi con học giỏi, con đúng… Vì thực tế khi con va vấp, con sai thì mới cần mẹ bên cạnh. Khi đó, con có thể an tâm kể sự thật với mẹ mà không cần phải nói dối.
Cảm ơn Kỳ Duyên, chúc chị luôn khỏe và hạnh phúc!
Mời quý vị độc giả đọc tin hàng ngày về chủ đề sức khỏe tại suckhoecong.vn trong chuyên mục Trò chuyện
Bình luận của bạn