Táo Y tế Vân Dung trong buổi chầu cuối năm 2013 (Ảnh: Gặp nhau cuối năm)
Táo Đa cấp bị bắt giữa Thiên đình
Tôi tin có bệnh viện không… phong bì
Bác sĩ nhận phong bì sẽ bị phạt từ 20-30 triệu đồng
Bác sỹ “làm khó” để có phong bì là một điều tồi tệ!
Chuyện những bác sĩ đưa phong bì cho bệnh nhân
Các loại thực phẩm chức năng thiên nhiên
TaoBacsy: Tỉnh rồi! Ngọc Hoàng vạn tuế!
NgocHoang: Ta ngủ được lâu chưa?
TaoBacsy: Ngủ đâu mà ngủ, thần không đến kịp thì anh Hoàng “thăng” rồi.
NgocHoang: Thế ta vừa suýt chết à?
TaoBacsy: Vâng, anh Hoàng nằm quay đơ.
NgocHoang: Thần là?
TaoBacsy: Bẩm anh Hoàng, em là Táo Bác sỹ.
NgocHoang: Ờ, ta cao số nên gặp được thần.
TaoBacsy: Ngọc Hoàng cao tuổi rồi, làm gì cũng phải giữ sức.
NgocHoang: Đâu. Thần nhớ nhầm rồi, tuổi ta chưa đầy một gánh, còn làm việc, cống hiến cho muôn dân nhiều. Nhưng quả thực dạo này ta thấy mắt hoa, gối mỏi, chân chùn.
TaoBacsy: Chắc cô Đẩu chăm sóc Ngọc Hoàng kỹ quá ý mà.
NgocHoang: Đừng nhắc đến Bắc Đẩu nữa, dạo này có tí tình yêu hay sao mà bỏ bê công việc, tót cái lại đi làm đẹp.
TaoBacsy: Ngọc Hoàng có biết Đẩu làm đẹp ở đâu không?
NgocHoang: Còn nơi nào hơn thẩm mỹ viện Cát Tường.
TaoBacsy: Thôi, thôi anh Hoàng đừng nhắc đến Cát Tường nữa, chết có mỗi người mà ầm ĩ suốt. Năm nào nhà Táo cũng cứu sống cả ngàn bệnh nhân sao không nói.
NgocHoang: Này Táo, chuyên môn làm ất ơ, dành thời gian làm “trái tay” gây chết người lại còn phi tang xác, định im tịt sao?
TaoBacsy: Xin anh Hoàng hiểu cho, nghề này đói nghèo lắm.
NgocHoang: Đói nghèo ư? Thế phong bì bệnh nhân “cung tiến” đem đi cho giai trẻ hết rồi à?
Táo y tế bị nhấc bổng lên cao do y đức kém (Ảnh: Gặp nhau cuối năm 2014)
TaoBacsy: Ối anh Hoàng ơi, oan cho Táo quá. Làm gì có phong bì. Năm trước thủ trưởng của Táo nghiêm cấm nhận phong bì, lại còn mách cách cho bệnh nhân chụp ảnh ai nhận phong bì để xử lý.
NgocHoang: Hay! Có chụp được ai nhận phong bì không?
TaoBacsy: Táo có phải làm nghề người mẫu đâu mà tạo dáng nhận phong bì cho mọi người chụp. Hi hi…
NgocHoang: Vậy là vẫn nhận phong bì chứ gì?
TaoBacsy: Người nhà và bệnh nhân ép Táo phải nhận, không nhận người ta lại không yên tâm chữa trị bệnh.
NgocHoang: Thế thì… khổ quá nhỉ?
TaoBacsy: Vâng, khổ lắm anh Hoàng ơi. Họ nhà Táo chữa bệnh cho người ta mà có người còn bị gia đình họ đấm vỡ quai hàm.
NgocHoang: Vì người ta đến cấp cứu, Táo vẫn đang buôn điện thoại cho giai trẻ chứ gì?
TaoBacsy: Đâu, khi đó bận chát chít tí thôi ạ.
NgocHoang: Vậy có oan quá không?
TaoBacsy: Anh Hoàng hiểu cho, bác sỹ thiếu, mỗi ngày Táo phải khám cho cả trăm bệnh nhân, mệt mỏi, áp lực lắm, do vậy đôi khi phải xả stress tí ạ.
NgocHoang: Bệnh viện chứ không phải phòng ngủ mà thích xả là xả, hiểu chưa?
TaoBacsy: Vâng, Táo xin rút kinh nghiệm và tự kiểm điểm nghiêm khắc.
NgocHoang: Ngoài phong bì, ta còn biết Táo có thu nhập từ các nhà thuốc khi kê đơn cho bệnh nhân.
TaoBacsy: Có đáng là bao đâu anh Hoàng ơi, mỗi năm gom lại cũng chỉ đủ mua cái nhà thu nhập thấp thôi. Mà sao anh Hoàng “soi” thu nhập của Táo kinh thế!
NgocHoang: Vì Táo mở mồm ra là kêu nghèo đói.
TaoBacsy: Kêu nghèo là câu cửa miệng, chả lẽ lại bảo mình giầu ú ụ trong khi bệnh nhân quá nghèo. Táo hỏi Ngọc Hoàng nhé, tiền quan trọng hay tính mạng con người quan trọng?
NgocHoang: Tất nhiên là tính mạng con người.
TaoBacsy: Vậy thì đừng lăn tăn khi “xuống tiền”. Táo vừa cứu sống Ngọc Hoàng nhưng đã nhận được phong bì cảm ơn đâu.
NgocHoang: Này, ta nói để Táo biết, vừa rồi ta giả chết ngất để thử tay nghề của Táo đó.
TaoBacsy: Vậy ư? Anh Hoàng đã thấy trình độ cứu bệnh nhân của Táo quá giỏi không?
NgocHoang: Ta định nhịn thêm chút nữa mới tỉnh nhưng chỉ sợ Táo day ngực làm vỡ tim, xoa bụng làm gãy xương sườn và ta phải tỉnh ngay vì không chịu nổi mùi son môi của Táo.
TaoBacsy: Son xịn của Hàn Quốc đó. Chắc anh Hoàng quen mùi son Tàu của Đẩu nên thấy vậy thôi.
NgocHoang: Láo! Nghề của Táo vô cùng cao quý “cứu mạng người phúc đẳng hà sa” nhưng không tập trung chuyên môn, chỉ nhăm nhăm kiếm tiền “cảm ơn”.
TaoBacsy: Oan cho họ hàng nhà Táo quá anh Hoàng ơi!
NgocHoang: Tất nhiên không phải là tất cả. Ta vô cùng cảm phục hàng ngàn y bác sỹ đang ngày đêm không quản ngại khó khăn, thiếu thốn đi bộ đến các bản làng chăm sóc sức khỏe nhân dân.
TaoBacsy: Đấy, Ngọc Hoàng nói vậy có phải dễ nghe không.
NgocHoang: Còn những bác sỹ không trau dồi nghiệp vụ, bỏ bê y đức thì phải kiên quyết xử lý.
TaoBacsy: Không dễ như nhận phong bì đâu, xử họ mạnh tay, họ bỏ ra ngoài mở phòng khám tư hay thẩm mỹ viện, kiếm bộn tiền hơn đấy, anh Hoàng ạ!
Bình luận của bạn