U23 Việt Nam vẫn đứng lên mạnh mẽ sau mỗi thất bại - Ảnh: VFF
HLV Troussier chỉnh lại tâm lý thi đấu cho học trò
U23 Việt Nam thua đậm, nhận 2 thẻ đỏ ở trận ra quân
U20 Việt Nam, cầm vàng đừng để vàng rơi
Lượt trận thứ 2 ở Doha Cup 2023, U23 Việt Nam đối đầu “thuốc thử liều cao” U23 UAE, đội bóng vừa có trận thắng mở hàng trước chủ nhà U23 Qatar. Hiệp 1 trận đấu cho thấy U23 Việt Nam biết đứng dậy nhanh chóng sau trận thua U23 Iraq, đạt được kết quả hòa tạm thời 0-0 trước đối thủ vùng Vịnh, có thể xem như thầy trò ông Phillippe Troussier đã vượt lên, vượt qua “tai nạn” trước đó và đang đi đúng hướng. Nhưng rồi trước đối thủ quá mạnh, quá đẳng cấp, U23 Việt Nam ở hiệp 2 vẫn không khắc phục được những sai lầm cố hữu, không tạo được sự yên tâm nào về lối chơi, khả năng liên kết giữa các tuyến, dẫn đến kết quả thua trắng 0-4…thì câu chuyện thực sự đến mức báo động và ông thầy người Pháp sẽ gặp vô vàn khó khăn, dù giải đấu chính thức đầu tiên với U23 là SEA Games 32, dù đây chỉ là giải đấu trẻ khu vực.
Sở dĩ phải nói như vậy là bởi so với những gì thầy trò ông Trousier đang làm được hiện nay đều không giống, thậm chí rất khác so với U23 Việt Nam thời ông Park Hang-seo hay ông Gong Oh-kyun đạt được, dù tính chất các trận đấu, giải đấu không giống nhau. Ông Park Hang-seo không có được các trận giao hữu quốc tế chất lượng cao như ông Gong Oh-kyun hay ông Troussier, nhưng khi vào giải châu lục chính thức, Quang Hải và đồng đội đã làm nên một Thường Châu nức tiếng dù đối thủ rất mạnh, rất đẳng cấp. Bất ngờ nhất là U23 Việt Nam lúc bấy giờ đạt tới một nền tảng thể lực tuyệt vời và một thái độ thi đấu “quyết chiến, quyết thắng” chưa từng thấy, chưa từng có trong lịch sử các giải đấu quốc tế của bóng đá Việt.
Đến thời ông Gong Oh-kyun, U23 Việt Nam may mắn có được một giải giao hữu quốc tế trước khi đến ASIAN CUP với một đội hình hoàn toàn khác, một lối chơi hoàn toàn khác so với người tiền nhiệm từng mang lại nhiều thành công vượt bậc Park Hang-seo ở SEA Games. Giao hữu 3 trận với 3 đội hình khác nhau và đều chỉ hòa và thua, không ghi được bàn thắng nào, nhưng ông Gong Oh-kyun và các học trò vẫn vào giải chính thức châu lục với một động lực thi đấu tuyệt vời, một lối chơi không thụ động, dù sau đó phải chịu thua đối thủ đẳng cấp U23 Arabia Saudi ở vòng knock-out (sau đó đội bóng này đoạt ngôi vô địch rất xứng đáng). Rất tiếc, mối lương duyên với ông Gong Oh-kyun kết thúc quá chóng vánh và không phải ngẫu nhiên, sau 2 trận thua đậm U23 Iraq và U23 UAE mới đây, người ta lại thấy nhớ cồn cào ông thầy trẻ người Hàn Quốc đầy cá tính và cải cách nói trên.
Lần này, U23 Việt Nam dưới tay ông thầy mới người Pháp đang trải qua một giải giao hữu quốc tế cấp châu lục và là cơ hội cọ xát, thử lửa tuyệt vời để sau đó về thi đấu chính thức ở một giải trẻ khu vực. Có vẻ như sơ đồ chiến thuật của U23 Việt hiện tại gần giống với thời ông Park Hang-seo nhưng vận hành lại mang một “biến thể” khác, một triết lý khác. Nói gì thì nói, dù học trò rất cố gắng thì thể lực hay ý chí cũng không thể bù đắp cho những yếu kém cụ thể, khiến họ thi đấu không thanh thoát, mang nặng tâm lý sợ thua, sợ …thầy, sợ mất suất sau này. Sai lầm liên tiếp xảy ra với những vị trí được tin cậy nhất, đó là điều lạ, điều hiếm thấy ở một đội bóng trẻ tiềm năng, trẻ người nhưng không ai xem là non dạ.
Trận đấu gặp U23 UAE, U23 Việt Nam vắng trụ cột Tiến Long và tiền vệ trung tâm dự bị Minh Khoa do bị thẻ đỏ trận ra quân. Những quân bài quan trọng như Tuấn Tài, Công Đến, Minh Trọng, Thanh Nhàn hay thậm chí Văn Trường, những người bị thay ra sớm trong trận đầu tiên vẫn được xuất phát từ đầu để kiểm tra thực tế, mà không bị coi như “mất điểm” và tiếp tục được tin cậỵ. Nếu ông Trousier làm như cách ông Gong Oh-kun từng làm, tức thử nghiệm tất cả các quân bài để tìm ra đội hình tối ưu, chấp nhận thua trận tạm thời, thì sẽ có một đội hình xuất phát mới so với trước. Nhưng thực tế trong tay chỉ có 23 cầu thủ, lực lượng trụ cột được tin dùng là điều bình thường ở tất cả các đội bóng, sau những biến động không tránh khỏi về lực lượng vì chấn thương, thẻ phạt…
Có người từng cho rằng, thời ông Park Hang-seo, Đội tuyển Việt Nam dự Vòng loại thứ 3 World Cup khi về đá AFF Cup giống như “sinh viên về học cấp 2” để rồi sau đó thua tan tác trước Thái Lan, không thể thắng Indonesia. Bài học nhãn tiền này khiến không ai dám nói hay nghĩ rằng U23 Việt Nam dù thua ở sân chơi châu lục nhưng hoàn toàn có thể “thống trị” ở khu vực, ở SEA Games tới đây? Câu chuyện cũng tương tự với thực tế phũ phàng Quang Hải ra nước ngoài thi đấu để rồi về…mất tích ở AFF Cup như từng thấy. Mong muốn cọ xát, nâng tầm là đúng đắn, là cần thiết nhưng với bóng đá Việt Nam, mọi thứ nhiều khi không diễn ra như mong đợi, thậm chí kết cục còn tệ hơn trước đó, bởi nhiều khi chúng ta làm không giống ai, mong mỏi thì cao vời mà thực tế lại tụt hậu xa tít.
Ông thầy người Pháp có vô vàn kinh nghiệm thành công trên thế giới trước đây nhưng xem ra, kinh nghiệm ở nơi khác, thành công từ nhiều năm trước không dễ để lặp lại, làm lại ở Việt Nam? Trong khi U23 Thái Lan vào giải này với 1 trận hoà và 1 trận thắng đang khiến cho nỗi lo trước kình địch này tăng lên khi SEA Games đang ở ngay trước mặt. Hy vọng ông thầy mới nhanh chóng cùng học trò rút ra những bài học bổ ích sau thất bại, sớm đứng lên khi mọi việc vẫn chưa đến mức “thảm họa”như cách các học trò ứng phó ở hiệp 1 trận đấu với U23 UAE! Và thất bại sớm, ngay khi bắt đầu, biết đâu lại là điều hay, điều cần thiết đối với U23 Việt Nam và ông Troussier?
Bình luận của bạn