Hoa hậu Diễm Hương: "Tôi ghét nhất lời xin lỗi"
Diễm Hương: Tôi thực sự mong muốn cuộc sống bình yên
Diệu Hương: "Chồng là bạn già lãng mạn và tận tụy"
Ca sĩ Cẩm Ly: Vào đẻ bé thứ hai, khóc cho bé thứ nhất
Cẩm Ly: Dòng nhạc quê hương vẫn luôn có vị trí trong lòng khán giả
Màn ôm con diễn catwalk của chị là một điểm nhấn gây xúc động trong show "Sea of Memory" của Đỗ Mạnh Cường vừa qua. Chị cảm giác thế nào khi quay lại sàn diễn cùng con gái sau bao năm vắng bóng?
Hôm đó tôi không diễn catwalk mà chỉ hỗ trợ đưa con gái ra sân khấu. Tôi mặc đầm trắng trơn cũng là để làm nền cho con gái. Nếu để ý, bạn sẽ thấy tôi cười từ đầu đến cuối, mà suốt hơn 10 năm làm nghề tôi chưa bao giờ cười khi diễn catwalk. Thậm chí, tôi còn rưng rưng nước mắt khi bắt gặp ánh mắt của các bà mẹ ở dưới nhìn con mình đầy yêu thương. Bao nhiêu năm "làm mưa làm gió" trên sân khấu, chưa bao giờ tôi có cảm xúc kỳ lạ và thiêng liêng đến thế.
Có thông tin cho rằng, màn bế em bé đi catwalk của tôi giống ý tưởng với một thương hiệu nước ngoài. Thật ra, theo ý tưởng ban đầu, con của Linh Nga (20 tháng tuổi) sẽ diễn ở vị trí này. Nhưng vì Linh Nga bận diễn Festival Huế nên tôi đề nghị với Cường để cho bé Thỏ (5 tháng tuổi) thay thế, mà Thỏ tất nhiên chưa biết đi nên mẹ phải bế. Ý tưởng này xuất phát từ concept bộ sưu tập Xuân Hè 2014 dành cho các bé gái của Đỗ Mạnh Cường. Tôi đã cho diễn theo trình tự về độ tuổi, mở màn là một bé gái sành điệu từ khi được mẹ ẵm trên tay.
Chị đã "huấn luyện" thế nào để bé Thỏ không hề quấy khóc khi theo mẹ đi suốt một chặng đường dài, có hàng nghìn người nhìn theo?
Bình thường bé Thỏ đi ngủ lúc 19h30. Sáng 20/4, tôi dặn con: "Hôm nay hai mẹ con mình sẽ diễn show, buổi chiều con nhớ ngủ ngoan, tối ngoại đưa con ra với mẹ". Và Thỏ đã hợp tác rất tốt. Lúc 20h, bé đã có mặt ở hậu trường, luôn cười rất tươi khi các cô chú nựng nịu, chụp ảnh chung. Rồi đến khi ra sân khấu, bé ngồi ngoan và bình tĩnh đón nhận những tràng vỗ tay của các cô chú, chỉ có đôi lúc hơi nhíu mày vì ánh đèn chói mắt. Diễn xong, Thỏ lên xe về nhà và ôm bình sữa ngủ đến sáng. Tôi nghĩ, con mình chắc có duyên với sân khấu. Thỏ thường "cảm" khá tốt mỗi khi đứng trước ống kính, thấy máy là cười ngay, kể cả khi đang khóc. Mọi người thường trêu: "Bé tý mà đã biết sợ xấu" (Cười).
Con gái có duyên với nghề mẫu như vậy, chị nghĩ sao nếu bé muốn nối nghiệp mẹ?
Tôi sẽ hoàn toàn tôn trọng sở thích nghề nghiệp của con cái. Nếu Thỏ theo nghề mẹ, tôi càng vui hơn. Vì nghề này đâu có gì xấu, tôi cũng đã đào tạo được nhiều thế hệ học trò yêu nghề và sống được với nghề. Nếu con muốn làm ca sĩ, diễn viên... tôi cũng sẽ ủng hộ, miễn là con thật sự yêu thích.
Nhiều bà mẹ Á đông thường kiêng đưa con xuất hiện trước công chúng khi bé còn quá nhỏ. Chị thì sao?
Ông bà ta thường kiêng khoe con trong 3 tháng 10 ngày sau sinh vì sợ em bé bị quở. Tôi cũng làm theo đúng như vậy nên không lo lắng lắm. Phải thú thật, tôi là người không giỏi che giấu những cảm xúc cá nhân. Quan điểm của tôi là khi con được người ta yêu thương và khen ngợi, tôi sẽ rấthãnh diện và "thơm lây".
Bây giờ, tôi ít nói về bản thân mình, 98% thông tin trên Facebook của tôi đều liên quan đến con. Bạn bè gọi tôi là một trong những bà mẹ "cuồng" con nhất Việt Nam. Nhiều lúc ngắm con, tôi cứ tự hỏi mình: "Sao tôi lại có thể sinh ra một đứa trẻ dễ thương như vậy. Có thật là con mình không ta?". Chia sẻ những điều ngô nghê đó lên trang cá nhân, tôi mới biết các bà mẹ khác cũng có cùng thắc mắc.
Từ khi mang thai, tôi có thêm rất nhiều bạn, cũng là những bà mẹ trẻ. Chúng tôi khoe hình ảnh mới của con, chia sẻ cho nhau những kinh nghiệm chăm sóc con. Cũng như mọi bà mẹ bình thường, khi có con, tôi hạnh phúc và muốn khoe với cả thế giới niềm hạnh phúc đó.
Các bà mẹ nghệ sĩ độc thân luôn là đề tài gây tò mò cho dư luận. Làm thế nào để chị luôn giữ cho mình và con gái được bình yên?
Tôi chọn cách chia sẻ thoải mái những điều có thể và giữ riêng cho mình những gì thuộc về cá nhân. Mọi người không cần tò mò về hoàn cảnh gia đình chúng tôi, vì nếu biết cũng có thay đổi được gì cho cuộc sống của nhau?
Xin mọi người đừng cứ nhìn vào một đứa trẻ không có cha bên cạnh rồi cho là nó không được đủ đầy về tình cảm, rất đáng thương... Đó mới là điều vô tình làm tổn thương tâm hồn con trẻ.Mỗi đứa trẻ là một thiên thần,Thượng Đế tạo ra những thiên thần để làm cho chúng ta hạnh phúc. Xin hãy chỉ yêu thương và trân trọng các thiên thần là đủ rồi.
Từ khi có con, nhiều người nhận xét Xuân Lan sâu sắc, dịu dàng và đáng yêu hơn trong những phát ngôn. Bản thân chị tự nhận xét thế nào về mình?
Tôi nghĩ sau 9 tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau, bà mẹ nào cũng đã học được những trải nghiệm về sự kiên nhẫn, từ đó mà tính tình cũng sẽ đằm hơn, chín chắn và biết thông cảm cho người khác nhiều hơn. Bản thân tôi cũng nghĩ, thử thách lớn nhất là vượt cạn mà mình còn qua được thì những thứ khác có đáng là gì mà không nhẫn nhịn được?
Nhiều lúc nhìn lại, tôi cũng nghĩ mình đã... hết dữ (Cười). Nhưng thật ra từ sâu trong bản năng của người làm mẹ, sự quyết đoán, bản lĩnh vẫn luôn tồn tại. Hễ ai làm tổn thương con mình và cả những đứa trẻ khác, chắc chắn tôi sẽ không để yên.
Những chia sẻ đầy bức xúc của chị trên trang cá nhân về dịch sởi gần đây có phải cũng xuất phát từ bản năng này?
Đúng là tôi đã phản ứng rất dữ dội vì không thể chịu đựng và kìm chế cảm xúc của mình. Tôi nói những điều đó không phải với tư cách một nghệ sĩ mà là một bà mẹ bình thường.Trái tim tôi như nghẹn lại mỗi khi biết được có thêm bao nhiêu đứa trẻ vô tội phải ra đi vì sự vô trách nhiệm của những người lớn. Sinh ra được một đứa con là điều thiêng liêng nhất và cũng là khó khăn lớn nhất, tôi tin là tất cả những ai từng làm cha làm mẹ đều hiểu cảm giác này. Vậy mà khi con bệnh, để con ở nhà thì không yên tâm, còn đưa đi viện lại sợ bị lây nhiễm chéo. Thế thì chúng tôi có thể làm gì để tự cứu con mình?
Hiện tại, chị đang làm gì để bảo đảm cho hai mẹ con có cuộc sống đầy đủ và thoải mái?
Tôi vẫn đang lao động miệt mài để cho con gái có được những cơ hội tốt trong tương lai. Tôi đã tạm dừng công việc diễn kịch để không phải về quá khuya, không ru con ngủ được. Thu nhập chính của tôi vẫn đến từ việc chỉ đạo catwalk và đào tạo người mẫu. Tôi đang tham gia Project Runway 2014, cũng với vai trò chỉ đạo catwalk, giúp người mẫu mới tôn vinh bộ sưu tập của các nhà thiết kế trẻ. Dù không xuất hiện nhiều trên sóng truyền hình, tôi vẫn phải theo sát chương trình từ đầu đến cuối, vì thế công việc cũng dồn dập. Sắp tới, tôi sẽ ra mắt một công ty chuyên đào tạo người mẫu với quy mô lớn.
Còn việc trở lại với Next Top Model mùa tiếp theo thì sao?
Với tôi, Vietnam's Next Top Model là tâm huyết, là đứa con tinh thần phù hợp với bản lĩnh và cá tính của mình. "Tre già măng mọc", tôi đã rời bỏ sàn catwalk từ nhiều năm nay để đứng ở hậu trường nâng đỡ các người mẫu trẻ. Tôi tự hào vì đã góp phần tạo ra một thế hệ người mẫu mới, theo sát chuẩn quốc tế cho làng thời trang Việt. Tôi và êkíp làm chương trình như chị Quỳnh Trang, Đỗ Mạnh Cường, Thanh Duy Idol... đã trở thành người một nhà, chuyện gì cũng chia sẻ cho nhau. Chỉ cần êkíp gọi, tôi sẽ sẵn sàng xắn tay áo lên làm việc ngay.
Xin cảm ơn chị.
Bình luận của bạn