Việc tin vào sự tồn tại của linh hồn (ma) sau khi chết đã có từ hàng nghìn đời nay
Gọi hồn người đã chết: Sự thật được tỏ bày
Lễ tẩy trần linh hồn của người Chăm
18 linh hồn trong...1 xác
Tục Thiên táng ở Tây Tạng: Để linh hồn bay lên phóng khoáng
Sau khi đọc bài viết Gọi hồn người chết: Sự thật được tỏ bày của tác giả Anh Nguyễn đăng trên báo điện tử Healthplus.vn, với những gì tôi chứng kiến và cảm nhận, tôi xin nói lên ý kiến cá nhân của tôi về cõi âm.
Những hiểu biết về thế giới cõi âm của tôi đến từ một người cháu họ có khả năng đặc biệt. Từ một người bình thường như bao người bình thường khác, bỗng một ngày cháu có khả năng nhìn thấu nội tạng cơ thể người, nhìn thấy và nói chuyện được với các vong hồn. Hàng ngày tôi được chứng kiến cháu làm lễ áp vong gọi hồn và đúc kết được một số quy luật của cõi âm như sau:
1. Người chết mà được đem đi thiêu xác thì sẽ được siêu thoát. Ngược lại nếu đem đi chôn thì gia chủ sẽ gặp rất nhiều vận hạn, trùng tang,… nếu người thân chết đúng giờ phạm.
2. Thông qua đốt hương các linh hồn có thể giao tiếp với người sống, có thể di chuyển và ăn uống. Thực tế những thức ăn đã đem đi cúng lúc ăn lại thì cảm giác mùi vị không được ngon. Ai có khả năng nhìn thấy ma thì sẽ thấy ma ăn như thế nào.
3. Người lúc sống làm nghề gì thì khi chết đi cũng làm nghề đó.
4. Tiền vàng âm phủ, quần áo giày dép đốt cho các linh hồn họ đều dùng được. Ô tô, xe máy, điện thoại, laptop,… họ không dùng được do không có xăng xe, điện lưới, sóng điện thoại,…
5. Các linh hồn sẽ quanh quẩn nơi họ chết, nơi họ được thờ tự và nơi chôn xác họ. Những gia đình khi chuyển sang nhà mới mà không làm lễ rước vong theo thì các vong hồn sẽ vẫn ở lại nhà cũ. Họ tồn tại trong buồn chán, đói rách,… quấy phá gia chủ mới để mong được thờ cúng, được đáp ứng nguyện vọng...
Thế giới cõi âm còn có nhiều tập quán và luật lệ khác nữa mà tôi không muốn bàn luận tiếp ở đây. Điều làm tôi băn khoăn nhất chính là: Tại sao có những người khi còn sống không nhận được sự tôn trọng của gia đình, xã hội mà khi gọi hồn về thì mọi lời nói của họ lập tức trở thành khuôn vàng thước ngọc, mọi đòi hỏi của họ lập tức được đáp ứng? Tại sao những người còn sống lại quá sợ hãi những người đã chết như vậy? Phải chăng là thần quyền đang chi phối cuộc sống của chúng ta? Người chết đang điều khiển cuộc sống của người sống hay là nhà ngoại cảm, cô đồng đang lợi dụng những hiểu biết còn hạn chế của con người về cõi âm để trục lợi cho riêng mình?
Cá nhân tôi nhận thấy, từ ngày cháu họ “phát lộc trời cho” thì cuộc sống trong gia tộc bị xáo trộn rất nhiều. Người chết nhập hồn rồi cứ nói này nói kia làm cho người sống quay ra giận dỗi, cãi nhau. Rồi thì cháu nói nhà người này có ma, nhà người kia có ma rồi kèm theo những lời cảnh báo này kia, ngày này qua ngày khác làm cho ai cũng sợ hãi vội vã làm lễ cúng trừ tà, hoặc là cúng cho yên chuyện với người sống. Rồi bỗng dưng vài người trong gia tộc theo gót cháu cũng đột nhiên nhìn thấy ma và nói chuyện với ma.
Thiết nghĩ có cơ chế nào để quản lý những cô đồng, thầy pháp, nhà ngoại cảm tự phát? Có gì để chứng minh khả năng đặc biệt của họ? Mà họ có khả năng đặc biệt thật sự thì việc gọi hồn người chết lên nói chuyện để làm gì, điều đó có lợi gì cho người đã chết và người còn sống? Việc sử dụng khả năng ngoại cảm để tìm hài cốt liệt sĩ, đó là một việc làm nhân đạo nhưng cũng đang bị người sống lợi dụng trục lợi rất nhiều.
Tôi nhận thấy khi gọi hồn về thì các hồn ma luôn tỏ ra thái độ khó chịu và đòi hỏi rất nhiều, nhất là các hồn ma chết oan, chết không rõ thân nhân. Không biết đến họ thì có khi không sao, biết đến rồi thì dường như họ càng làm mình làm mẩy và làm loạn hơn. Vậy nếu cõi âm là có thật, hồn ma là có thật thì có cách nào để bảo vệ những người dân thường không có khả năng nhìn thấy ma và trừ ma?
vijjayasa
Hãy tìm hiểu Phật Giáo Nguyên Thủy hay Phật Giáo Nam Tông sẽ Hiểu rõ và Biết làm Thế nào.