Khánh Thy stress vì không biết thưởng thức cuộc sống

Diễn viên Ngọc Lan: “Tuổi càng lớn sự chín chắn càng đầy”

Diễn viên Y Phụng: “Biết đủ là đủ"

Diễn viên Thanh Trúc: “Phụ nữ không nên mạnh mẽ quá”

Diễn viên Hiền Mai: Cứng cỏi để đối chọi cùng số phận

Hoa hậu, diễn viên Ngô Thu Trang: “Tỷ phú mà ốm yếu thì tiền kiếm được để làm gì?”

- Sau hơn một tháng “mất tích”, chị đã trở lại hoạt động nghệ thuật với vẻ tươi tắn. Tuy nhiên, nguyên nhân nào khiến chị stress đến mức phải nghỉ ngơi trong thời gian dài như vậy?

Thời điểm đó, tất cả những chuyện buồn về công việc, tiền bạc, tình yêu cùng ập đến một lúc khiến tôi mệt mỏi. Tôi không có nhiều bạn để chia sẻ, chỉ có người quản lý, stylist là bạn thân và 4 người chị đã có gia đình. Tuy nhiên ai cũng có những lúc phiền muộn riêng nên tôi sống rất cô độc. Bình thường, tôi đi làm từ sáng tới đêm khuya mới về nhà.

Tôi vừa dạy học, lo cho câu lạc bộ vừa lên kế hoạch cho học sinh và bản thân từ ý tưởng trang phục, dựng bài, học hát... Rất nhiều thứ vây quanh khiến tôi quên mất rằng mình cũng cần tình yêu. Đôi khi chính tình yêu tự rời bỏ tôi vì tôi đã quá yêu công việc.


Khi buồn tôi không biết nói với ai, cứ đi lang thang, ở một mình tự kỷ. Tôi biết điều đó không tốt chút nào, nhưng thị phi hay vây lấy tôi. Thấy tôi buồn thì người ta nghĩ là vì chuyện tình cảm, khi nhìn một bức ảnh đẹp của tôi, họ lại nói tôi tươi tắn nhờ tình yêu. Lúc tôi muốn nghỉ ngơi sau khi dành thời gian lo cho các vận động viên và vắng bóng trên sân khấu, họ lại nghĩ tôi tự tạo scandal mất tích để PR.

Tôi thấy hơi kỳ về những lời bàn tán như thế, bởi tôi không biết mình làm thế để PR cái gì cho bản thân. Tôi không phải ca sĩ chuyên nghiệp, tôi chỉ là kẻ tay ngang, đi hát kiếm tiền. Công việc chính của tôi là huấn luyện viên đội tuyển dance sport quốc gia, đào tạo những vận động viên đi thi đấu quốc tế có giải. Bởi vậy, công việc huấn luyện viên bao giờ cũng được tôi xem trọng hơn các hoạt động showbiz.

- Cuộc đời mỗi người có nhiều khúc và cũng nhiều cú sốc. Chị có thể chia sẻ về quãng thời gian trước đây? 

Có quãng thời gian tôi bỏ tất cả danh vọng của một diễn viên múa triển vọng để sang nước ngoài du học về dance sport. Cuộc sống phương Tây chật vật đến mức tôi không còn một đồng xu nào để tiêu. Từ một cô gái gia đình giàu có, được bố mẹ bao bọc, tôi chấp nhận đi rửa bát, dọn vệ sinh với mục đích có tiền duy trì việc học. Vì ngượng nên vài năm sau, tôi mới dám nói với mẹ về khoảng thời gian nghèo khổ đó.

Về nước được vài năm, tôi gặt hái không ít thành công cùng Chí Anh nhưng rồi chúng tôi đã chia tay, cả hai đều rời đội tuyển. Công việc không còn, tình yêu cũng hết, thời điểm đó, tôi trắng tay hoàn toàn. Bây giờ, một lần nữa tôi lại gặp sự cố lớn.


Khi làm huấn luyện viên tôi gặp rất nhiều áp lực. Tính tôi thẳng, bộc trực, lúc nào cũng chỉ muốn học sinh của mình thật giỏi. Với tôi, thành công đến từ luyện tập và… luyện tập, bởi vậy mà tôi sống trong sự áp lực của thành tích và luôn phập phồng lo sợ mình có thể bị đá văng khỏi sân chơi này. Ở đó, không ai quan tâm tôi đã làm gì và cống hiến gì cho bộ môn.

Tôi luôn dạy học trò của mình phải ngoan, chăm chỉ. Tôi không muốn các em nổi tiếng khi không có thực lực. Tôi cũng khuyên các em sống thật và đứng dậy sau những vấp ngã. Cuộc đời hơi cay nghiệt khi tôi đã hy sinh cuộc sống cá nhân vì niềm đam mê, nhưng đôi lúc chính những đứa con tinh thần lại vô tình hay cố ý quật ngã tôi. Tôi là người độc tài trong công việc, nhưng tôi biết có như vậy mới làm nên thành công cho những học trò của mình.

- Đứng giữa showbiz và dance sport, điều gì khiến chị thấy mệt mỏi nhất?

Tôi là con người của dance sport, dành cả đời cho đam mê này nên tôi luôn luôn chọn nó, còn showbiz chỉ là nơi tôi muốn kiếm thêm thu nhập. Khi nào cảm thấy đủ, tôi sẽ dừng lại, dù hiện tại, tôi thấy mình tốn quá nhiều kinh phí để đầu tư các sản phẩm nghệ thuật.

Nếu cứ theo nghề dance sport, mở các trung tâm huấn luyện và hàng ngày yên phận làm cô giáo thì một ngày thu nhập của tôi cũng nhiều lắm, thậm chí hơn cả cát-xê đi hát. Nhưng tôi thích ca hát và tham gia showbiz vì vui.

Bây giờ, tôi đã nhận ra sự mệt mỏi khi cùng lúc phải làm việc ở hai lĩnh vực khác nhau nhưng tôi không bỏ được. Tôi thấy mình hát không tệ, chỉ cần tôi cố gắng hơn một chút, tôi đã có một vị trí cao hơn rồi. Dù sao, những ca sĩ vừa hát vừa nhảy đẹp ở showbiz vẫn còn ít.

- Ở lĩnh vực dance sport chị được coi là “nữ hoàng khiêu vũ” nhưng ở lĩnh vực ca hát thì không, thậm chí có cư dân mạng lại còn liệt chị vào “thảm họa âm nhạc”. Chị nghĩ sao về điều này?

Khi bước lên sân khấu để nhảy, khán giả hò reo vì yêu mến tôi, nhưng khi cầm mic hát, tôi biết có nhiều người ác cảm, không hâm mộ tôi nữa. Tôi cảm nhận được tất cả nên luôn cố gắng để mọi người ghi nhận nỗ lực bản thân. Người ta có thể gọi tôi là người đẹp đi hát, thậm chí nói là thảm họa âm nhạc.

Đối với tôi, đó chỉ là lời nhận xét. Trừ khi Cục Nghệ thuật Biểu diễn bảo tôi hát tệ quá, không cho tôi đi hát nữa thì tôi sẽ ngừng. Còn những lời đánh giá tiêu cực của khán giả, tôi coi như lời sự động viên để tôi cố gắng rèn giũa bản thân tốt hơn. Chuyện này không thể vùi dập tôi được.


- Chị cảm thấy thế nào nếu nhiều ca sĩ nói rằng chị đang “cướp đất” của họ?

Việc đụng chạm trong showbiz tôi không ngại. Tôi đâu có tranh cướp của ai bởi mỗi một nhà tổ chức đều có tiêu chí lựa chọn ca sĩ phù hợp với chương trình họ thực hiện. Tôi cũng xin nói thẳng, tôi không phải ca sĩ thuộc trường phái viện hàn lâm để mọi người so sánh, nhưng tên tôi chắc chắn hot hơn một số người.

Những ai nói tôi tranh cướp thì đó là người đứng thấp hơn tôi, còn những người đứng cao hơn tôi, họ sẽ không bao giờ nói điều đó. Ví dụ như Thu Minh, chưa bao giờ chị ấy nói tôi tranh cướp. Thu Minh trong lòng tôi lúc nào cũng là diva.

Tính tôi không phù hợp với showbiz, nhưng chỉ có showbiz mới hỗ trợ được cho những công việc của tôi. Tôi cũng không có nhu cầu làm cho bản thân và các học trò của mình nổi tiếng theo kiểu ồn ào mà không có tài năng. Nhưng nếu tôi không xuất hiện trên truyền hình hay báo chí thì mọi người nào biết tôi là ai. Tôi hiểu điều đó nên buộc phải thay đổi quan niệm.

- Quá bận rộn như vậy, chị có thời gian nào để lo cho bản thân?

Bạn bè hay than phiền và khuyên tôi nên bớt công việc để lo cho bản thân, nhưng tôi không làm thì không yên tâm. Tôi không biết “enjoy” cuộc sống. Nhiều khi đi chơi với bạn trai, tôi không thấy vui nhưng đôi lúc chỉ cần ngồi bên nhau là tôi cũng thấy hạnh phúc rồi.

Bạn trai bảo hãy bỏ tất cả đi, ở nhà nghỉ ngơi hoặc đi xem phim với anh ấy. Nhưng điều đó chỉ diễn ra trong một vài ngày vì khi anh ấy không ở bên, tôi đã nghĩ ngay đến công việc rồi. Có lẽ bây giờ, tôi phải điều chỉnh lại để tận hưởng cuộc sống.

- Đa số đàn ông đều không thích bạn gái coi công việc là số 1, bạn trai chị thì sao?

Bạn trai tôi lúc nào cũng khuyên tôi chỉ nên dạy nhảy và không ôm đồm các việc khác. Tuy nhiên tôi nghĩ đó là do họ không hiểu tôi muốn gì. Nếu yêu tôi, họ nên thông cảm cho nghề nghiệp của tôi, ủng hộ tôi nhiều hơn chứ đừng khuyên tôi ngừng làm việc. Đó cũng là lý do tôi đã chia tay. Tôi không bỏ nghề được và nếu phải lựa chọn giữa tình yêu và công việc, tôi sẽ chọn công việc.


Tôi không phải là người phụ nữ của gia đình, nhưng nếu tôi có chồng con, tôi sẽ tiết chế lại công việc và biết cách nuôi dưỡng, giáo dục con. Tôi dạy hàng trăm học trò, không có ai hư cả. Vì thế nếu có con, tôi tự tin mình sẽ làm tốt. Đàn ông cũng có nhiều người ích kỷ nên tôi sợ mình lấy họ, có thể tôi sẽ làm chồng họ.

- Một người phụ nữ độc lập như chị dễ khiến đàn ông e ngại và không dám tiến gần. Chị nghĩ sao về việc phải thay đổi bản thân và tính đến chuyện kết hôn khi gặp được người phù hợp?

Tôi sẵn sàng làm single mom. Mẹ tôi cũng ủng hộ điều này, thậm chí còn khuyên tôi nên sinh con sớm. Có khi năm sau tôi sẽ đẻ con (cười). Ngày trước làm single mom vất vả đủ đường, nhưng bây giờ chỉ cần có tiền thì mọi chuyện đơn giản hơn, từ việc thuê y tá chăm sóc trong bệnh viện cho đến tìm người giúp việc hỗ trợ nuôi em bé.

vanhuong
Mời quý vị độc giả đọc tin hàng ngày về chủ đề sức khỏe tại suckhoecong.vn trong chuyên mục Trò chuyện