Người mắc hội chứng sợ tiếng ồn sẽ có những phản ứng bất thường với những âm thanh bình thường, âm lượng vừa phải.
Tiếng ồn quá mức có khiến bạn căng thẳng và lo lắng?
Tiếng ồn giao thông làm tăng nguy cơ mắc bệnh tim mạch?
Tiếng ồn xanh: Âm thanh của thiên nhiên với nhiều lợi ích sức khỏe
Ô nhiễm tiếng ồn kéo theo nhiều nguy cơ mắc bệnh tim mạch
Hội chứng sợ hãi âm thanh (Misophonia) hay còn gọi là hội chứng sợ tiếng ồn, là phản ứng cảm xúc dữ dội và không thể kiểm soát trước một số âm thanh cụ thể, ví dụ như tiếng nhai đồ ăn, tiếng bẻ khớp ngón tay, hay thở nặng; nhưng cũng có thể là các âm thanh hàng ngày như tiếng đồng hồ tích tắc, tiếng chó sủa, hay tiếng bút chì cọ trên giấy.
Điều đáng nói là phản ứng của người mắc misophonia không hề nhẹ nhàng. Nhiều người rơi vào trạng thái căng thẳng, tim đập nhanh, toàn thân căng cứng, cơ thể như sẵn sàng đối mặt với hiểm nguy. Một số người thậm chí phải né tránh hoàn toàn những hoàn cảnh có thể gặp các âm thanh này, khiến cuộc sống thường ngày và các mối quan hệ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Nghiên cứu mới đăng trên Tạp chí British Journal of Psychology (Anh) cho thấy, những người mắc misophonia có thể gặp khó khăn trong việc chuyển đổi linh hoạt giữa thông tin mang tính cảm xúc và không mang tính cảm xúc. Ví dụ, người bình thường khi nghe tiếng nhai, họ chỉ cảm thấy hơi khó chịu, rồi nhanh chóng bỏ qua và tập trung vào việc khác. Trong khi đó, người mắc misophonia, họ rất khó thoát ra để quay về chế độ bình thường. Não như bị kẹt trong trạng thái phản ứng cảm xúc mãnh liệt.
Để kiểm chứng giả thuyết này, nhóm nghiên cứu đã khảo sát 140 người trưởng thành (độ tuổi trung bình 30), bao gồm cả những người có triệu chứng misophonia nghiêm trọng và những người chỉ ở mức độ nhẹ. Họ phải thực hiện một bài kiểm tra đặc biệt: vừa ghi nhớ chi tiết hình ảnh, vừa đánh giá mức độ cảm xúc của chúng.
Kết quả mức độ nghiêm trọng của misophonia có liên quan trực tiếp đến khả năng xử lý chính xác các nhiệm vụ cảm xúc. Nói cách khác, triệu chứng càng nặng, khả năng linh hoạt trong xử lý cảm xúc càng kém. Bộ não của họ dường như bị kẹt khi phải đối mặt với các kích thích cảm xúc.
Các chuyên gia cho biết nghiên cứu trên vẫn có hạn chế, những phát hiện trên mới chỉ cho thấy mối tương quan, chứ chưa phải mối quan hệ nhân quả trực tiếp. Không thể khẳng định chắc chắn rằng việc giảm linh hoạt tinh thần gây ra misophonia, hay ngược lại. Cũng có thể cả hai đều là hệ quả của một yếu tố ẩn sâu hơn mà khoa học chưa tìm ra.
Dù vậy, kết quả nghiên cứu đã mở ra hướng đi mới trong việc chẩn đoán và hiểu rõ hơn về căn bệnh bí ẩn này. Các nhà khoa học cũng cho rằng nghiên cứu trong tương lai cần sử dụng âm thanh thực tế thay vì hình ảnh để hiểu rõ hơn sự khác biệt giữa kích thích thị giác và thính giác đối với người mắc misophonia.








Bình luận của bạn